Tìm kiếm nâng cao

Thể loại

Hiện đại

Sắp xếp

Mới cập nhật
Tùy chỉnh lọc

Hiện đại / Trang 210

Hoàn

Mẹ Tôi Là Ác Bà

Mẹ tôi là người phụ nữ hung dữ nổi tiếng trong làng, từng đè bà nội 70 tuổi xuống đất đánh. Cả làng đều chửi bà ác độc, đánh đập người già, tâm địa quá xấu xa. Bà nội từ nhỏ đã nói với tôi: "Mẹ mày độc ác, trọng nam khinh nữ, nếu không có bà ngăn cản thì mày đã bị nhấn chết từ lâu rồi." "Bố mày cũng chết vì mẹ mày, tại bà ta ép bố mày đi kiếm tiền xây nhà đến kiệt sức mà chết!" Thuở nhỏ tôi sợ sự lấn át của mẹ, tin sái cổ lời bà nội. Nhưng chính người mẹ [trọng nam khinh nữ] ấy, tại ngôi làng phong kiến nơi con gái bị bán làm của hồi môn hoặc ép nghỉ học đi nuôi gia đình, lại giúp tôi thoát khỏi vùng núi, cho tôi học đại học. Sau khi thi đại học về quê, tôi thấy mẹ lại đang đánh bà nội. Bà nội khóc lóc kêu cứu. Tôi thuận tay nhặt cành gai đưa cho mẹ: "Mẹ ơi, dùng cái này đánh đỡ tốn sức hơn."
Hiện đại
Nữ Cường
Tình cảm
0
Hoàn

Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Nghe Được Tâm Tư Của Đối Tượng Nhận Nuôi

Tôi và chồng kết hôn mười năm nhưng mãi không có con. Anh ấy nói đã đi khám và là lỗi từ phía anh, nhưng không nỡ để tôi chịu đựng quá trình thụ tinh ống nghiệm đau đớn. Sau khi bàn bạc, chúng tôi quyết định đến trại trẻ mồ côi nhận nuôi một đứa trẻ. Hôm đó, hai vợ chồng tôi hẹn trước rồi cùng nhau đến một trại trẻ ở ngoại ô. Khi đã chọn được đứa trẻ định nhận nuôi và chuẩn bị làm thủ tục, tôi bỗng nghe thấy tiếng lòng của một đứa bé: 'Chán quá! Nếu không phải vì mụ phù thủy già này chiếm vị trí chính thất của bố, tao đã chẳng muốn bị nhận nuôi, lại còn phải gọi mụ ấy là mẹ! Đáng lẽ tao mới là con đẻ của bố mà!' 'Haizz... Biết làm sao được? Bố tao là con rể sống nhờ, ly hôn xong chẳng được gì. Đợi tao làm con nuôi mụ này, không những được về với bố mà còn thừa kế gia sản của mụ già!' 'Đợi mụ chết đi, tao sẽ đón mẹ đẻ về, ba bố con ta sum họp!' Mụ phù thủy già? Là tôi sao?
Hiện đại
Trọng Sinh
Gia Đình
0
Hoàn

Khoản Hoàn Lại Từ Tình Yêu

Khi trở thành 'chim hoàng yến' của thiếu gia giới quyền lực Bắc Kinh, tôi tha hồ ăn chênh lệch. Anh ta đưa 3,000 tệ để mua rau, tôi xén 2,900 tệ. Kết quả là anh ấy phải ăn thịt heo 245 tệ một cân do tôi mua. Anh ta đưa 50,000 tệ mua giường chất lượng cao, tôi xén 48,000 tệ. Thế là mỗi khi hai đứa 'làm chuyện ấy', giường kêu cót két. Sau này, anh ta đưa 1,000 tệ mua bao cao su, tôi thấy phí nên xén 900 tệ. Thế là tôi vô tình dính bầu. Cầm que thử hiện 2 vạch, tôi dè dặt dò hỏi: 'Anh có thích trẻ con không?' Hoắc Tuấn thản nhiên liếc tôi, lắc đầu: 'Không thích.' Nghe câu trả lời phủ định, tôi sợ anh ta phát hiện mình có thai, vội vã ôm tiền chênh lệch bao năm chạy mất dép. Nhưng vừa về đến nhà, tôi đã thấy Hoắc Tuấn - đáng lẽ phải đi công tác - cầm tờ báo cáo khám thai đứng chờ trước cửa, giọng lạnh như băng: 'Bình thường ăn chút chênh lệch cũng đành, lần này cả con của tôi cũng dám một mình giấu giếm?'
Hiện đại
0
Hoàn

Trợ Lý Đặc Biệt: Nàng Không Chịu Khai Sáng

Về quê bái tảng đá khô làm cha đỡ đầu để cầu tài, tôi cứu được một người. Người này nghi là 'thái tử gia' nhà họ Hà đã mất tích. Tôi xúc động quá, mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào anh ta, đang tính toán cách 'mượn ơn đòi báo đáp'. Anh ta ôm chặt lấy người ngờ nghệch hỏi: "Cô không định bắt tôi lấy thân báo đáp chứ?" Tôi lườm một phát: "Mơ đi! Đẹp trai lắm à?"
Hiện đại
0
Hoàn

Trước Khi Lãng Quên Trong Đêm Hè

Tôi là một nhân vật phụ trong cuộc đời của Chu Thời Dịch. Khi cốt truyện tiến đến hồi kết, tôi sẽ biến mất khỏi thế giới của anh ấy, nơi anh ấy sẽ gặp được nữ chính của đời mình. Lần gặp lại sau này, anh đã trở thành ngôi sao hàng đầu đang cực kỳ nổi tiếng. Tôi là nhà thiết kế trò chơi mà lần này anh làm đại sứ, anh mỉm cười hỏi tôi như chưa từng nhớ ra tôi là ai. 『Nghe nói tuyến truyện này do em viết, tôi rất thích bối cảnh và tình tiết của câu chuyện.』 『Nhưng tôi mãi không vượt qua được màn chơi đó, có thể cho tôi biết kết cục của họ sẽ như thế nào không?』 Hơi thở tôi chợt nông, đồng tử in bóng hình anh: 『Mãi mãi lỡ nhau.』
Hiện đại
0
Hoàn

Sau Khi Mất Trí Nhớ, Tôi Bị Các Soái Ca Vây Chiếm

Sau khi mất trí nhớ vì tai nạn xe, có ba người đàn ông đến bệnh viện thăm tôi. Người đến lúc 10h tự nhận là bạn trai - một ca sĩ ngang bướng. Người đến lúc 12h xưng là hôn phu - vị sếp lạnh lùng từng hành hạ tôi thở không ra hơi khi mới vào nghề. Người đến lúc 2h chiều nói là chồng tôi - vừa đi công tác về, chính là học trưởng ấm áp tôi thầm thương hồi cấp ba. Người phụ nữ giường bên cạnh cũng ngơ ngác như tôi. Nhưng cả hai đều im lặng. Rốt cuộc kẻ nào đang nói dối?! Ai mới là người yêu thật sự của tôi?! Lừa dối người thật thà có vui không hả?!
Hiện đại
0
Hoàn

Ánh Tinh Mơ

Mỗi lần cãi nhau, Lương Huấn đều cố ý tháo máy trợ thính ra. Không nghe, không quan tâm, không nói năng, chỉ im lặng trốn tránh tôi. Bạn bè khuyên nhủ: "Anh ấy quá yếu đuối và nhạy cảm, em phải bao dung hơn nữa." "Rốt cuộc thế giới của anh ấy quá nhỏ bé, chỉ có mình em thôi." Tôi tin điều đó, lần lượt nhún nhường giảng hòa. Cho đến khi cô học muội cùng cảnh ngộ khiếm thính xuất hiện. Lương Huấn biết dỗ dành cô ấy, làm cô ấy vui, tranh cãi xong lại chủ động mềm mỏng. Nhìn anh chăm sóc người khác thấu tình đạt lý, tôi chợt tỉnh ngộ như được khai sáng. Đêm đó tôi đề nghị ly hôn, nhưng Lương Huấn lạnh lùng tháo máy trợ thính. Anh không nghe thấy. Sáng hôm sau, anh mở cửa phòng với vẻ cao cao tại thượng như mọi khi: "Giang Hi Vi, vào đây đi, anh tha thứ cho em rồi." Nhưng lần này không còn tiếng khóc nức nở vui mừng của tôi đáp lại. Căn phòng trống vắng, chỉ còn mảnh giấy dán trên cửa đung đưa trong gió: "Lương Huấn à, thế giới của anh tuy nhỏ bé, nhưng thế giới của tôi vẫn còn rộng lớn lắm." "Những chặng đường sau này, xin phép không cùng anh bước tiếp nữa."
Hiện đại
Tình cảm
0
Hoàn

Cẩm Nang Trà Xanh

Năm tháng nghèo khó và trong sáng nhất, tôi dùng kế giả chết để thoát khỏi mối quan hệ ngầm với gã bạn trai bệnh hoạn, nghèo rớt mồng tơi. Sau đó, nhờ tài năng 'trà xanh' trời phú, tôi lột xác thành nữ thám tử tư nổi tiếng trong giới đại gia, chuyên giúp các quý bà sắp ly hôn moi bằng chứng chồng ngoại tình. Không có bằng chứng thật thì tôi tự tạo. Xét cho cùng, lũ đàn ông đểu cáng đều đáng bị trừng trị. Cho đến khi một mệnh phụ ném tấm ảnh em trai kèm hợp đồng béo bở, tôi nuốt ực nước bọt khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc trong ảnh. Tình yêu thuần khiết giờ chẳng làm tôi thỏa mãn, nhưng vàng nguyên chất thì có thể đấy! Dù sống sót quan trọng hơn kiếm tiền, nhưng kiếm tiền để bảo toàn mạng sống cũng được mà! Run rẩy mở khoá tài khoản đã chặn anh ta suốt hai năm, tôi nhắn: "Anh ơi anh ơi, sao không nhắn tin với em nữa? Hậu cung của anh lại thêm phi tần mới rồi hả?" Giọng anh lạnh băng: "Hừ! Hai năm một tháng mười hai ngày. Cuối cùng cô cũng chịu chui lên từ địa ngục? Nên đón tiếp cô thế nào đây?" Tôi cất giọng óng chuột: "Anh dữ quá! Em sợ sau này anh cũng sẽ dữ dằn như thế với con mình!" Anh cười gằn: "Con chúng ta? Ha ha... Thế nó là trai hay gái?"
Hiện đại
Nữ Cường
Tình cảm
0
Hoàn

Đợi Một Cơn Mưa Đêm Ở Vịnh Victoria

Tôi là diễn viên kịch Quảng Đông thường trú tại Đường Miếu, Hoắc Đình Sinh là công tử quý tộc giàu có. Trong đêm mưa bão, chàng từng che ô cho tôi. "Đi theo ta, không cần bôn ba kiếm sống nữa." Tám năm làm phu nhân họ Hoắc, đổi lại nụ cười lạnh lùng của chàng. "Nàng nên hiểu, kẻ hát xướng rốt cuộc vẫn là kẻ hát xướng." "Cô ấy trẻ trung, xinh đẹp, ta không đi chơi biển cùng cô ấy, lẽ nào đi với nàng?" Đêm đó, tia chớp đánh trúng du thuyền ở Victoria Harbour. Hoắc Đình Sinh và người tình mới cùng mất tích trên con thuyền ấy. Phóng viên đưa micro đến trước mặt tôi. "Phu nhân họ Hoắc không khóc ư?" Tôi trầm mặc rất lâu, bất giác bật cười. Đúng là nên khóc thật. Từ nay về sau, tôi chỉ có thể ôm khối tài sản trăm tỷ, nuôi vài kẻ hầu rồi vật lộn qua đời. Hắn mất chỉ là mạng sống, nhưng tôi mất đi là tình yêu đó.
Hiện đại
Nữ Cường
Sảng Văn
0
Hoàn

Nam chính là chó

Khi mở tiệm thú cưng, lúc nào cũng có một chú chó Border Collie đến tắm một mình. Tôi tưởng nó là chó hoang nên định đăng thông báo tìm chủ. Đúng lúc đó, một dòng chat lướt qua trước mắt: [Nam chính dù giờ hóa thành chó nhưng tính thích sạch sẽ vẫn không đổi, chó nhà ai mà ngày nào cũng đi tắm thế?] [Nhưng vừa ra khỏi cửa là nó sẽ bị xe tông ngay, sau đó được nữ chính cứu.] [Không những thế, khi hồi phục thành người còn tặng nữ chính 80 triệu để trả ơn cứu mạng.] Tôi hưng phấn nắm ngay đuôi chú chó Border Collie sắp bước ra cửa: 'Khoan đã! Tắm cho cậu bao lâu rồi, làm chó của em nhé?'
Hiện đại
0
Hoàn

Ẩn Ước

Ngày Hứa Tri Viễn đi công tác về. Tôi vừa hoàn thành ca nạo buồng tử cung tại bệnh viện. Anh nhắn tin hỏi: "Hai tuần suy nghĩ rồi, em đã biết mình sai ở đâu chưa?" - Giọng điệu quen thuộc đầy trịch thượng. Tôi nhìn chiếc kim lưu tĩnh mạch chưa rút trên tay, đáp lạnh lùng: "Biết rồi". Hắn dường như vui vẻ, gửi một biểu tượng cảm xúc dễ thương hiếm thấy. "Sao nhà không có ai, Uyên Ngọc em ở đâu thế?" Tôi tùy tay gửi cho hắn hai tấm ảnh. Một tấm là phiếu xác nhận siêu âm cách đây một tháng. Một tấm là giấy phẫu thuật hôm nay.
Hiện đại
Nữ Cường
Tình cảm
0
Hoàn

Vạch trần trà hoa hậu giả tạo, đợt này tôi thắng lớn không thể phủ nhận

Bạn gái thời thơ ấu của bạn trai tự nhận là 'con gái thô kệch'. Cô ấy cực thích trêu chọc con gái bằng những câu đùa hạ cấp. Trong siêu thị, cô ta lén chụp 📸 tôi đang chọn dưa chuột đăng lên group: "@Châu Từ cái thằng này không được hả? Chị dâu phải tự thân vận động à?" Tôi lập tức chụp lại ảnh cô ta ôm sầu riêng: "Nhiều gai thế này, em đối xử với bản thân đúng là tàn nhẫn!"
Hiện đại
Nữ Cường
Sảng Văn
0

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nhờ Có Anh

Chương 13
Tôi lỡ ngủ với Phó Dụ Châu. Anh ta là anh em kết nghĩa của anh trai tôi. Cũng là đối tượng liên hôn mà em gái tôi vừa để mắt tới. Trong nhà này, anh trai là người thừa kế mà bố mẹ gửi gắm kỳ vọng. Em gái là đứa con út được yêu chiều nhất. Chỉ có tôi – đứa con thứ hai không mấy được coi trọng – từ sớm đã bị gửi ra nước ngoài. Vừa nghĩ đến cảnh em gái mà biết chuyện sẽ làm loạn lên, đầu tôi đã muốn nổ tung. Tôi lén chặn Phó Dụ Châu lại, hạ giọng thương lượng: “Chúng ta đều là người lớn. Chuyện đêm đó, trời biết, đất biết, anh biết, tôi biết là đủ. Tôi sẽ không bắt anh phải chịu trách nhiệm với tôi.” Nghe vậy, Phó Dụ Châu nheo mắt, ánh nhìn thâm trầm mà nguy hiểm, khóe môi nhếch lên nụ cười tà mị: “Không bắt anh chịu trách nhiệm?” Anh ta cúi xuống, giọng khàn thấp đầy gợi dẫn: “Thế em định…sẽ chịu trách nhiệm với anh thế nào đây?”
119.23 K
5 Julieta Chương 21
7 Gió Âm Quét Qua Chương 15
10 Thiên Thu Vạn Tái Chương 45

Mới cập nhật

Xem thêm