Nghe Nói Hoàng Thượng Thích Nam Nhân

Chương 14

06/03/2024 10:15

27.

Ta biết Tĩnh Vương không rời đi.

Đêm vẫn còn dài.

Ngày hôm sau tiểu hoàng đế không thể dậy, cả người mềm nhũn như một bãi nước, cho dù trong giấc mộng cũng không quên dán ch/ặt vào ta.

Ta an ủi ôm y một cái: "Vi phu muốn dậy xử lý công chuyện."

Y bất mãn cau mày, chẳng những không rời đi, ngược lại còn chui vào trong ng/ực ta.

Ta bật cười, xoay mình áp chế y, u/y hi*p nói: "Tự dâng mình như vậy, nếu không thì lại làm một lần nữa?"

Tiểu hoàng đế miễn cưỡng mở nửa mắt, hừ nhẹ đẩy ra ta.

Tĩnh Vương ngồi bên bàn trong phòng khách chính, đôi mắt hơi đỏ.

Trầm Huy nơm nớp lo sợ đứng ở một bên, sau khi thấy ta thì đi/ên cuồ/ng nháy mắt.

"Ta đồng ý với Tang Dương, nhưng ta yêu cầu y lấy danh nghĩa Hoàng đế băng hà để truyền ngôi vị Hoàng đế cho ta." Hắn không nhìn ta, mà nhìn xuống ngọc bội trong tay, "Ta muốn danh chính ngôn thuận ngồi lên vị trí này."

"Còn nữa, sau khi ta lên ngôi, ngươi phải tiếp tục bảo vệ lãnh thổ hai mươi năm cho ta."

Ta thở phào nhẹ nhõm, "Được, ta đồng ý với ngươi."

"Cái này." Hắn ném ngọc bội cho ta, "Trả lại cho ngươi."

Đó là khối ngọc bội mẫu thân ta để lại cho ta.

Hắn có chút không cam lòng hỏi: "Lâm Tử Tiêu, nếu năm đó người bưng ly rư/ợu đ/ộc cho Lâm lão tướng quân kia không phải là ta, ngươi nói kết cục có thể khác bây giờ hay không?"

Ta thành thật trả lời: "Thần không biết."

Hắn trầm mặc một hồi, xoay người rời đi.

Tiên hoàng mượn tay Thần Dật diệt trừ cha ta, c/ắt đ/ứt một chút khả năng ở bên nhau cuối cùng ta cùng hắn.

Sáng sớm bình minh, Ám Nhất tình báo lại:

"Tiên hoàng lưu lại mật chiếu, nếu Tĩnh Vương chịu xưng thần, có thể truyền chiếu cho Lâm tướng quân Lâm Thần làm Hoàng hậu; nếu có nguy cơ lo/ạn trong giặc ngoài, từ bỏ ngôi vị bảo vệ tính mạng."

28.

Tiên hoàng đã sắp đặt mọi thứ cho Tang Dương từ rất sớm.

"Nhưng ta vẫn không hiểu tại sao tiên hoàng muốn làm như vậy?" Trầm Huy cắn hạt dưa, ngồi ở bên cạnh ta tự nhắc mãi.

"Ca, ngươi xem. Nếu như nói rằng tiên hoàng biết rõ Tĩnh vương chắc chắn sẽ làm phản, vậy cần gì phải để hoàng thượng kế vị? Sau khi Tĩnh vương lên ngôi sau chuyện đầu tiên khẳng định chính là gi*t ch*t hoàng thượng."

"Nói ngược lại, nếu để cho Tĩnh vương trực tiếp lên ngôi chẳng phải là tốt hơn sao?"

"Hơn nữa, sao tiên đế biết chắc rằng ngươi nhất định sẽ bảo vệ hoàng thượng? Vạn nhất ngươi chính là một tên hậu bối chẳng ra gì, hoặc là ngươi tham gia vào âm mưu của Tĩnh Vương, vậy hoàng thượng không phải sẽ càng ch*t nhanh hơn sao?"

Ta dừng bút trong tay, suy nghĩ theo mạch ý nghĩ của Trầm Huy.

Quả thật không hợp với lẽ thường.

Việc này đối với Tang Dương mà nói, gần như là một điểm tử.

Nếu như nói tiên hoàng có cách hóa giải bàn cờ này, vậy thì chỉ có một nguyên nhân.

Ngoài ta ra còn có người khác sẽ bảo vệ Tang Dương.

Người này có thể là ai?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Sau khi tái sinh, tôi từ bỏ một đời hiền tướng

Chương 6
Tôi là tỳ nữ thường thường bậc trung trong phủ huyện lệnh. Được huyện lệnh làm chủ gả cho một tú tài sa sút. Người biểu muội thanh mai trúc mã của tú tài tức giận bỏ đi lấy lão quả phu già, chưa đầy một năm đã bị hành hạ đến chết thảm. Tương công không những không trách tôi về cái chết của biểu muội, ngược lại càng đối xử tốt và siêng năng hơn. Năm bốn mươi tuổi, tương công đã lên đến chức thừa tướng, nhưng thân thể cũng suy kiệt. Trước khi chết, chàng để lại di ngôn: "Phu nhân, cả đời này ta duy nhất phụ lòng biểu muội, giờ ta phải xuống dưới ấy bầu bạn cùng nàng, mong nàng có thể thành toàn, chôn chúng ta cùng nhau." Tôi nhìn người đàn ông mình yêu nửa đời người, gật đầu trong nước mắt: "Được, thiếp đồng ý." Sau khi lo xong hậu sự cho tương công, một mình tôi nuôi dạy con trai thành tài, đến năm tám mươi tuổi mới yên giấc nghìn thu. Khi linh hồn thoát khỏi thể xác, thấy con cháu quỳ khóc bên giường, tôi lại mỉm cười. Một đời này của ta không khổ, nhưng cũng chẳng vui vẻ gì, nếu được quay lại lần nữa, ta sẽ thành toàn cho đôi uyên ương khốn khổ ấy. Một luồng ánh sáng trắng ập đến, tưởng mình đã xuống âm phủ, nào ngờ trước mắt lại hiện ra khuôn mặt tuấn tú thời trẻ của tương công.
Cổ trang
Trọng Sinh
Nữ Cường
0
Hoa Dung Chương 8
Hoán Mệnh Chương 8