Tôi tên Kiều Mặc Vũ, sinh năm cuối Đại Nam Giang, cũng truyền nhân duy Sư đương thời.

Địa Sư, thời cổ chính nói thủy.

Tục ngữ câu, Sư xem sao trời, nhị tìm mạch nước, sinh đi mặt đất. Hiện nay, hầu hết những thủy trên thế này đều thủy bình thường. Người thể xem sao trời chính Khâm Thiên phục vụ hoàng tộc.

Tổ Kiều gia chúng tôi Giám Chính Khâm Thiên thời cũng chủ nhân Môn.

Ngày hôm khi tôi ngồi viết bài thư viện thì được cuộc thoại lạ.

"Kiều Mặc Vũ, tôi…”

"Cậu thể đi chuyến huyện Thái Hoà, tỉnh Giang Tây không?”

"Cậu ai?"

"Tôi Triệu."

Trần Triệu?

Tôi ngác cầm thoại, khuôn mặt trịa, m/ập mạp chợt hiện ra trước mắt.

Tôi và Triệu gặp nhau cách đây tám năm, lúc đó ấy mới hai tuổi, theo cha gặp phụ tôi xin bùa hộ mệnh.

Công việc họ chính đụng cửa âm phủ, chuyên buôn người ch//ết.

Tục ngữ câu: “Cây phủ, đôi ngỗ tác, người làm giấy, kim chỉ thợ khâu đều từ người ch//ết, ai nhìn thấy xui xẻo!”

Trần gia phải làm bốn chính này, làm chính “Nhặt cốt sư”.

Một tục ch/ôn cổ xưa rất biến ở người Khách Gia và người - "Nhặt cốt táng", hay còn gọi "Nhị táng".

Sau khi người thân họ qu/a đ/ời, trước họ dùng qu/an t/ài ch/ôn đất, năm, họ khai quật ngôi m/ộ, thu thập h/ài c/ốt, toàn bộ chiếc hủ vàng, đó chọn nơi thuỷ hạ táng nữa.

Những người đi thu thập cốt người ch//ết được gọi “Nhặt cốt sư.”

Bởi vì họ thường xuyên xúc với x//á/c ch//ết nên nhặt x//á/c được loại bí truyền biệt, mặc dù người dân địa rất tôn họ, nhưng cũng phần kiêng kỵ và xúc với những Nhặt cốt này.

Nhặt cốt tham gia hỏi, bắt người được đưa lá, rư/ợu hay đồ ăn người về cơ họ sống và ít giao với hội.

Kể từ chia trước, tôi và Triệu đã liên lạc gì, ngoại trừ lúc ấy tin nhắn chúc mừng năm mới tôi dịp nghỉ lễ, tại sao ấy gọi thoại tôi.

Chẳng lẽ …là muốn sao!

Ngày nay, số người được ch/ôn ngày càng ít đi, việc doanh Nhặt cốt cũng giảm sút đáng kể, khả này vẫn rất cao.

Nghĩ đây, tôi hít hơi, lòng vô cùng cảnh giác.

"Ồ, chuyện gì Cậu chuyện gì cần nói thì nói nhanh lên, tôi còn vội đi làm, phí này tôi còn chưa đóng đâu.”

Người ở đầu bên kia thoại sửng sốt.

"Học phí?”

"Cậu đường đường sư, sao còn thiếu phí? Cậu… phải nghĩ tôi muốn đó chứ?”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Giả vờ là trai thẳng

Chương 17
Tôi và Lâm Nghênh là anh em thân thiết suốt 20 năm trời. Tôi đã chứng kiến cậu ấy từ một thằng nhóc tè dầm, chỉ biết níu lấy chân tôi mà khóc nhè, lớn lên thành một tên hoa tâm trăng gió. Tên khốn đó chẳng phân biệt nam nữ, tình nhân đổi như thay áo mỗi tháng. Chỉ cần cặp mắt đào hoa kia khẽ cong lên một chút, đám người tình vừa bị đá cũng lập tức nguôi giận, như thú cưng bị chủ vứt bỏ, cụp đuôi bỏ đi. Lâm Nghênh không có trái tim, điển hình của kiểu người né tránh tình cảm, hễ tình cảm quá mức là cậu ấy lại thấy phản cảm. Vì vậy, tôi sẽ không để cậu ấy biết...Tôi thích cậu ấy. Dù sao tôi vẫn luôn giỏi che giấu, cũng chẳng muốn đánh mất thân phận bạn thân suốt 20 năm nay. Cho đến một ngày, tên khốn ấy mắt say lờ đờ, cứng đầu chen vào lồng ngực tôi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy tủi thân lên, chất vấn tôi: “Tại sao cậu lại là trai thẳng chứ?”
146.6 K
2 Ca Nhược Chương 9
3 Da Qúy Phi Chương 22
6 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
7 Thần Hộ Mệnh Chương 35
8 Cố Chấp Chương 25
11 Cáo Và Sói Chương 23
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm