Tôi lấy la bàn từ trong cặp ra, vừa thấy kim chỉ đột nhiên chúc mạnh xuống rồi bắt đầu xoay cuồ/ng lo/ạn như đi/ên.

Kim chúc xuống gọi là "trầm châm", chứng tỏ âm khí ở đây tích tụ quá nhiều, ở lâu sẽ sinh bất an.

Kim xoay không ngừng gọi là "chuyển châm", báo hiệu oán khí chưa tiêu tan, ở lâu sẽ gây hại cho con người.

Tôi đi vòng quanh bốn cây cột, kim trên la bàn quay càng lúc càng nhanh. Tôi nhíu mày, gương mặt toát lên đầy vẻ nghiêm trọng.

Hoa Châu Quân Đình là khu biệt thự sang trọng nổi tiếng nhất thành phố A, từng được quảng cáo rầm rộ nhờ phong thủy. Nghe nói chủ đầu tư đặc biệt mời đại sư phong thủy từ Hồng Kông về, nói khu này núi ôm nước vỗ, tụ khí lành, là đất quý hiếm. Giới nhà giàu mê mẩn điều này khiến giá b/án đội lên chín tầng mây.

Trên đường đến đây tôi đã quan sát: phía đông nam dựa núi, tây bắc có dòng sông uốn khúc, quả thực phong thủy tốt.

Thế mà trong nhà họ Giang lại tràn ngập sát khí dày đặc thế này. Rõ ràng có người bố trí trận pháp khác, lại còn là cao thủ thực sự.

Đám bạn vẫn đang tán gẫu rôm rả. Bà Giang và Giang Hạo Ngôn theo sát phía sau tôi, muốn hỏi han lại sợ làm phiền.

"Thưa đại sư Kiều... có cần chuẩn bị thứ gì khác không ạ?"

Bà Giang khẽ khàng hỏi.

Tôi lắc đầu, liếc nhìn điện thoại:

"Gọi tất cả thành viên trong nhà lên phòng ở góc đông bắc tầng hai. Phòng đó ai ở? Mấy hôm trước có người g/ãy chân đúng không?"

Giang Hạo Ngôn hít một hơi lạnh:

"Ch*t ti/ệt! Kiều Mặc Vũ, cô đúng là thần!"

Bà Giang trừng mắt quát con trai:

"Nói năng kiểu gì vậy! Đại sư Kiều, thằng bé còn trẻ không biết điều, xin ngài bỏ qua cho."

Tôi liếc nhìn Giang Hạo Ngôn cao hơn tôi cả cái đầu, lực lưỡng vạm vỡ, gật gù:

"Tôi không so đo với mấy tên vắt mũi chưa sạch."

Bà Giang dẫn chúng tôi về phía cầu thang. Cầu thang phòng khách nhà họ Giang cũng là một tuyệt tác, ở giữa là bệ tròn dẫn lên tầng trên, hai bên tách ra thành hai nhánh cầu thang đối xứng sang trái và phải.

Thấy chúng tôi lên lầu, ánh mắt đám bạn đồng loạt đổ dồn vào.

"Không tin nổi! Mẹ Giang Hạo Ngôn mời Kiều Mặc Vũ lên phòng ngủ kìa!"

"Hồi nãy còn dặn nghiêm cấm lên tầng hai mà. Bà ấy coi trọng Kiều Mặc Vũ thật nhỉ? Phải chăng đã chính thức công nhận qu/an h/ệ hai người rồi? Thế còn Manh Manh thì sao?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm