Ám Vệ Bận Rộn

Chương 08

25/05/2025 11:07

"Thật! Thống! Thiết! Thay!"

Cảm giác bị vừa ăn cư/ớp vừa đ/á/nh đ/ập này quả thật đ/au đớn khôn ng/uôi, mỗi lần hồi tưởng lại, ta đều không khỏi đ/ấm ng/ực dậm chân.

Sau đó, ta nhất thời xúc động, đ/ấm g/ãy luôn thanh xà nhà trong phủ Thất hoàng tử.

Công trình gì mà mỏng manh đến thế, hủy luôn cả một đời sự nghiệp của ta…

Khoan đã, ta chỉ là một ám vệ, có cái sự nghiệp gì đâu?

Cười ch*t, vậy thì chẳng sao rồi.

Ta khoanh tay trước ng/ực, nằm yên tĩnh như người đã khuất.

Rồi ta bị Thất hoàng tử triệu hồi.

"Ngươi... hãy nhìn... ta... xem..."

Ta hé mắt, bắt gặp gương mặt đầy vẻ đ/au đớn của tiểu hoàng tử.

Bản năng cảnh giác lập tức bật lên.

"Vừa rồi thần tuyệt đối chưa đụng vào người."

Đừng hòng h/ãm h/ại thần.

Thất hoàng tử nghiến răng ken két.

"Ta bị chấn động mạnh đến nỗi vặn cả thắt lưng rồi!"

Tình hình nghiêm trọng đến mức phải mời Thái y, nhưng vì muốn tiết kiệm ngân khố. Thất hoàng tử quyết định… để ta xử lý.

Thật đúng là... lại một lần nữa thấm thía sự rẻ mạt của ám vệ.

“Một phân tiền tài, một phân hảo hóa" Ta nhàn nhạt nói, "Của rẻ là của ôi, tiểu hoàng tử à."

Ta ngẫm nghĩ một chút, lại chân thành đề nghị.

"Bằng không..." Ta chân thành suy nghĩ, "Tiểu hoàng tử cho thần véo mặt thêm lần nữa?"

"Ngươi đừng có mơ!" Thất hoàng tử bị ta ấn đến ứa lệ, vẫn ngoan cố, "Chớ kh/inh thiếu niên nghèo, tất có ngày..."

Lời Thất hoàng tử chưa dứt, giường sập tan tành.

Ta cùng Thất hoàng tử ngồi giữa đống đổ nát, nhìn nhau chằm chằm.

Bỗng nhiên, Thất hoàng tử cong môi, nở nụ cười đầy ẩn ý.

"Ai chà chà, ngươi đ/ập nát long sàng của ta, nên đền bao nhiêu lượng bạc đây?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
5 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
6 Thần Dược Chương 15
9 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm