Ngày Thâm đối với dư là một ngày trời nắng.
Vì này, đã quay lại phố A một lần.
Anh thẳng thắn đối với mọi nghi á b ỏ từng cản đã từng k ề c ế anh.
Bằng chứng thấy mẹ Thâm chỉ gặp phụ một năm sau khi mẹ đẻ đ i.
Những lời về mẹ là ể hoàn toàn là bịa đặt.
Anh đứng ánh đèn khấu, nhìn lại những v ế t ơ n g cũ, cuối quyết định trở chính mình.
“Tất cả những tin về thế nếu gây ổ n ạ đến dự sản thông qua luật sư xử lý.”
“Pháp luật bảo vệ quyền lợi chính đáng mọi người.”
...
Tôi nói với Thâm rằng đã đến phố A.
Tôi có mặt khán đài trong buổi họp công khai phản hồi.
Tôi cảm thấy chúng thể thúc một cách vội vã vậy.
Khi nhìn thấy ở cửa, ánh mắt ngạc nhiên.
Tôi ấp một lúc rồi nói: “Em cũng muốn một hợp đồng lớn vậy.”
Tôi vẽ một lớn.
Lục Thâm nhìn cuối cười.
“Được thôi, em thua thiệt đâu.”
“Em chạy một quãng đường dài đến phố A chỉ hỏi này thôi sao?”
Anh đứng ánh đèn, bóng dáng mệt mỏi đơn, nở một nụ cười hậu.
Tôi thể kìm lòng nữa, lao vào tay hỏi lại:
“Còn anh, chạy một quãng đường dài đến M là vì công với em sao?”
“Đúng một nửa rồi?”
“Gì cơ?”
Đôi mắt anh, đẹp sáng, chứa đầy niềm vui, phản chiếu rõ ràng hình ảnh tôi.
Anh nói: “Đến đây là vì tìm em.”
Xong! Phiên ngoại hết tại đây!
Cảm ơn bạn đã đọc.