HỆ THỐNG TỰ CỨU BẰNG DƯƠNG KHÍ

Chương 9

10/05/2025 19:45

Tôi sống những ngày đại học vui hai ngày thì chợt nhớ ra mình sắp đời rồi.

Dựa hiểu biết của Lâm, hẳn đang đổ mồ trên sân rổ, đón nhận tiếng hét của các nữ sinh trường. Chà, là cuộc đời khiến người ta gh/en tị!

Tôi bước thẳng ra phía sân bóng, trên đường còn ghé qua thị m/ua vội chai đ/á.

Đến quả nhiên thể nhận ra ngay giữ đám Anh dẫn bóng, qua đối thủ, bật nhảy, những thớ cơ săn chắc lộ dưới lớp thể thao rộng thùng thình.

Quả vẽ đường cong mỹ trên không, xoay vành rổ vòng, hai vòng, ba vòng... Cả sân nín thở theo dõi, ngay cũng hồi mong chờ.

Cuối cùng, quả rơi xuống lưới.

Cả sân vỡ òa cổ vũ. Duy chỉ Lâm, khi thấy rổ, kéo vạt lên lau mồ trên mặt. Hàng cơ bụng rõ từng múi lộ ra, đám nữ sinh bên ngoài đồng loạt lên những tiếng thét còn lớn điểm.

Tôi vừa bước phía hai bước, thấy nữ sinh tóc dài chạy đến đưa chai nước:

"Bạn Lâm, bạn đ/á/nh hay quá, mời bạn uống nước."

Tôi cảnh giác động tác của Lâm, lo sợ hắn thật sự nhận lấy. Nếu hắn bạn rồi thì phải làm sao? Tôi ch*t mất!

"Không đâu, cảm ơn."

Vừa lập tức chớp thời cơ tiến lên, đưa chai tay ra trước anh:

"Anh Chu, đây."

Thấy không nhận, còn chủ động chạm chai lạnh buốt cánh tay đang bốc hơi nóng của anh:

"Nước lạnh đấy, em cố tình chọn cho anh, uống là vừa nhất!"

Chu đỏ tai không muốn nhận, liền lén chưa kia rồi dùng đôi mắt long lanh đầy e dè nhưng kiên quyết hắn.

Anh hít sâu hơi, cầm lấy chai và uống ừng ực ngụm lớn.

"Uống xong rồi, túc thôi."

Nói lạnh ném chai lòng tôi. Tôi loạng choạng ôm chai nước, lẽo đẽo theo túc xá.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm