Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 5

27/06/2025 15:33

Nhưng tôi không ngờ, Chu Vọng lại đến chặn tôi dưới tòa nhà công ty.

Không kịp để ý ánh mắt mọi người xung quanh.

Chu Vọng kéo tôi một cách th/ô b/ạo.

“Bùi Thuật, tại sao em cứ nhất quyết không chịu nghe anh giải thích? Hãy cho anh một cơ hội giải thích lại.”

Không cho hắn giải thích sao?

Hắn có thể thốt ra những lời như thế, còn cần tôi cho hắn giải thích gì nữa?

Tôi gi/ật tay ra.

“Chu Vọng, cậu không cần giải thích. Chúng ta cứ như vậy đi.”

“Bùi Thuật! Chúng ta bên nhau hai năm rồi, tại sao em không chịu cho anh một cơ hội?”

Đúng vậy!

Chu Vọng biết tôi và hắn bên nhau hai năm, vậy tại sao hắn lại có thể nói ra những lời ấy?

“Vì gh/ê t/ởm.”

Tôi nhìn thẳng vào mắt Chu Vọng, “Ở bên cậu, tôi cảm thấy gh/ê t/ởm.”

“Hôm đó là anh nói mà không suy nghĩ, anh chỉ đùa thôi.”

Vừa nói, Chu Vọng lại định kéo tôi, “Em đừng bận tâm.”

Tôi cười.

Đùa sao?

Cũng may Chu Vọng còn nói ra được.

“Nhưng tôi không đùa với cậu.”

Tôi nhếch môi, “Cút đi!”

Nếu không nghe thấy những lời Chu Vọng nói hôm đó, có lẽ tôi đã thật sự ngốc nghếch mà đi theo hắn mãi.

Tôi đã từng thích Chu Vọng.

Chỉ là tình cảm ấy đã bị hắn đ/ập vỡ.

Chu Vọng kéo tôi một cách th/ô b/ạo, vẻ mặt ngoan cố, “Bùi Thuật, hôm nay chúng ta phải nói cho rõ.”

Hắn nghiến răng, “Trước đây em chưa bao giờ như thế này.”

Tôi nhìn hắn, “Tôi cũng không ngờ cậu lại gh/ê t/ởm người đồng tính đến vậy.”

Sắc mặt Chu Vọng biến đổi.

Hắn vừa định nói gì thì một giọng nói trầm thấp và lạnh lùng vang lên.

“Đang làm gì thế?”

Tôi và Chu Vọng quay đầu nhìn.

Uất Cẩn Diễn liếc nhìn chúng tôi.

“......Chú.” Chu Vọng chào Uất Cẩn Diễn.

Uất Cẩn Diễn lạnh nhạt đáp “Ừ”, rồi ánh mắt anh dừng lại trên mặt tôi.

Dù sao hôm đó Uất Cẩn Diễn cũng đưa tôi về nhà, còn tặng quà cho tôi.

Tôi gọi một tiếng, “Uất Cẩn Diễn.”

Không biết Chu Vọng nghĩ đến điều gì, bỗng nhiên hắn đứng chắn trước mặt tôi.

Chắn tầm nhìn giữa tôi và Uất Cẩn Diễn.

“Chú, sao chú lại ở đây?” Chu Vọng hỏi.

Tôi không nhìn thấy ánh mắt Uất Cẩn Diễn, chỉ nghe giọng lạnh nhạt của anh:

“Qua đây giải quyết chút việc, còn các cháu?”

Không đợi tôi nói, Chu Vọng đã nhanh miệng đáp lời.

“Cháu và Bùi Thuật có chút hiểu lầm, cháu qua đây xin cậu ấy tha thứ.”

“Vậy sao?” Uất Cẩn Diễn nhìn tôi nói: “Hiểu lầm gì mà khiến Bùi Thuật gi/ận dữ đến thế?”

Nghe thấy tên mình, tôi có chút bối rối.

Tôi đẩy Chu Vọng ra.

Xin lỗi nhé, Uất Cẩn Diễn.

Tôi cười nói.

“Uất Cẩn Diễn, món quà sinh nhật anh tặng em lần trước em rất thích, cảm ơn anh.”

“Thích thì tốt.”

Chu Vọng bị cuộc đối thoại của chúng tôi làm cho tỉnh táo lại.

Hắn nhìn tôi và Uất Cẩn Diễn, cau mày, “Bùi Thuật, hai người…”

Tôi bực bội gi/ật máy trợ thính xuống.

Uất Cẩn Diễn khẽ cười.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
5 Vào Hạ Chương 17
11 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm