Người thứ ba phải chết

Chương 20: Trần Nghiên

26/05/2024 20:04

Sau khi Tiết Tiểu Ngư ch*t, tôi đi học, tìm việc thực tập, làm việc rất bình thường.

Thế nhưng thỉnh thoảng lại có một giọng nói vang lên trong lòng tôi:

Tôi muốn gi*t hắn ta.

Tôi muốn gi*t hắn ta.

Tôi muốn gi*t hắn ta.

Giọng nói này ở trong lòng tôi càng lúc càng mãnh liệt, tần suất xuất hiện càng lúc càng nhiều.

Cuối cùng, tôi đã hành động.

Thế nhưng tôi không ngờ được rằng có người đã chọn cùng thời gian ra tay với tôi.

...

Lúc này, tôi hỏi Châu Ngũ:

“Từ khi nào cô nhìn ra tôi cũng muốn gi*t Hạ Kỳ?”

Châu Ngũ thản nhiên đáp: “Từ khi cô nhìn thấy tin nhắn kia mà không có phản ứng nào, tôi đã cảm thấy cô bất thường.”

“Loại người như tôi rất nh.ạy cả.m với sát ý, vượt qua cả tưởng tượng của cô.”

"Tôi thật sự x/á/c nhận là sau khi vào cửa nhìn thấy hai ly rư/ợu vang kia.”

Tôi im lặng.

Đúng vậy, tôi đã nói dối Cố Huyên.

Cũng không hẳn là nói dối, tôi biết người bình thường giống như tôi, nói dối cảnh sát rất dễ bị nhận ra,

Tôi chỉ thực hiện một chút thuật che mắt trên lời tự thuật mà thôi.

Tôi nói, tôi nhìn thấy Âu Dương Nguyệt Hàm hầm nước lê cho Hạ Kỳ ở trong phòng bếp chúng tôi vừa nãy từng uống rư/ợu, sau đó Hạ Kỳ nằm trên sô pha ngủ thiếp đi.

Đây là tình hình thật sự.

Nhưng trên thực tế, thứ khiến Hạ Kỳ ngủ, không phải nước lê mà là rư/ợu vang.

Tôi đã bỏ th/uốc vào trong ly rư/ợu vang.

Việc tôi nói với Cố Huyên cơ bản đều là sự thật.

Nhưng tôi đã che giấu một đoạn.

Đó chính là khi Châu Ngũ vứt x/á/c ở bờ sông, tôi đã tỉnh rồi.

Châu Ngũ nhìn thấy tôi mở mắt nhưng không hề ngạc nhiên.

Cô ta đi qua, nói: “Một tiếng đồng hồ sau, đi báo cảnh sát.”

“Vậy còn cô?”

Cô ta không nói gì, quay người đi xa.

Tôi nhìn bóng lưng của cô ta, nói một địa chỉ:

“Đây là nhà tôi, cô có thể tới tìm tôi.”

...

Lúc này, Châu Ngũ ngồi trên sô pha nhà tôi.

Cô ta đã kể cho tôi nghe chuyện của bà ngoại Tiết và Âu Dương Nguyệt Hàm.

Tôi đã kể cho cô ta nghe chuyện của tôi và Tiểu Ngư.

Chúng tôi đều biết đây là thời khắc cuối cùng.

Cảnh sát đã bao vây tòa nhà này.

Cố Huyên tới rồi.

Bọn họ sắp xông vào.

Mà Châu Ngũ đã làm một việc hoàn toàn vượt ngoài dự tính của tôi.

Cô ta bóp cổ tôi, kề con d/ao ch/ặt xươ/ng ngang cổ tôi.

Tôi thất thanh hỏi: “Cô đang làm gì vậy...”

Cô ta nói: “Tôi đã để lại một món quà cho Nguyệt Nguyệt, cô đưa cho cô ấy giúp tôi nhé.”

Tôi đột nhiên hiểu ra.

Châu Ngũ tới nhà tôi không phải để lẩn trốn.

Thực ra cô ta đã sắp xếp xong kết cục cho bản thân mình từ lâu, căn bản chưa từng muốn chạy trốn.

Lý do cô ta tới đây là để tôi thoát ra ngoài.

Cố Huyên sớm muộn cũng sẽ điều tra tôi.

Cô ta sẽ phát hiện tôi không phải người bị hại.

Mà là người làm hại chưa thực hiện được việc gi*t người.

Thế nên Châu Ngũ đã tới.

Đây là chuyện cuối cùng cô ta muốn làm.

Đó chính là biến tôi thành người bị hại.

Cô ta kéo lê tôi, bước từng bước ra ngoài.

Ánh nắng vừa đủ, thời tiết ôn hòa.

Cô ta giơ cao d/ao, đ/âm về phía ng/ực tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Phạm Quy Đắm Say

Chương 26
Tôi và nam thần cùng phòng, Lục Lăng, lén lút yêu nhau. Sau đó, hắn ta vừa gặp em gái tôi đã trúng tiếng sét ái tình. Lục Lăng dứt khoát xóa hết liên lạc, lạnh lùng cảnh cáo tôi: "Tôi không phải gay, cũng chưa từng thích cậu. Chỉ coi cậu là trò tiêu khiển thôi, đừng ảo tưởng." Sợ tôi quấy rối, hắn còn cố tình ghép đôi tôi với Tần Tống, thằng bạn thẳng như đòn gánh của hắn. Vừa cười khẩy vừa buông lời mỉa mai: "Thử 'uốn cong' nó đi, biết đâu được?" Nhưng hình như... Tôi chẳng cần cố gắng nhiều lắm. Tay bạn "cực thẳng" đó tự nhiên... cong quẹo. Hôm đó, Lục Lăng bắt gặp chúng tôi hôn nhau, phát điên vung nắm đấm thẳng vào mặt Tống Đàm. "Mày bảo mày không thích đàn ông, tao mới yên tâm giới thiệu mày cho cậu ấy." "Mày dám hôn người của tao?! Mày nghĩ mày là ai?"
210.79 K
6 Hoài Lạc Chương 19
8 Con Gái Trở Về Chương 22
11 TIỆM ÂM XƯNG Chương 19.
12 Ân Trường Thọ Chương 23

Mới cập nhật

Xem thêm