Đại Tráng viện cớ bà nội cưới vợ, tấp chạy ký túc Chỉ là trước khi đi dùng khẩu hình nói với hai vãi."
Tôi đáp trả giữa, đuổi cậu cút cho rảnh n/ợ.
Ánh đầy m/ộ của Đại Tráng khuất sau cánh cửa, gian phòng trọ chìm vào tĩnh lặng, sấy tóc nơi góc phòng Thẩm đang đứng.
Hắn chẳng buồn răng lời, vẻ lạnh lùng đó khiến muốn chủ bắt chuyện.
Tôi lăn xuống dựa phòng tắm "Thẩm Quan, cậu vừa nghe hết rồi không?"
Hắn khẽ mắt, ánh chạm nhau qua tấm treo tường: "Nghe gì?"
Tôi hắng giọng: "Đừng giả bộ, mấy lời ‘yêu đi/ên đảo’ của thằng Đại Tráng ấy."
"Ừ, thì là cậu đi/ên đảo thật."
Lời thừa nhận trắng khiến nghẹn họng, ậm “Tôi...tôi biết rồi, đâu có m/ù."
Thẩm khẽ "ừ", tắt sấy rồi xoay bước tới. Dáng vẻ buông thả của bỗng cứng đờ, cúi gằm mặt xuống.
Hắn cúi đầu nhìn tôi: "Đoàn cậu cắn đ/au lắm."
"Ừm... chẳng phải cậu cắn sao?"
"Đúng. Vậy đền bù chút đi?"
Thấy đờ người, tiếp lời: "Tôi cho khác cắn miễn phí. Hay nhân tiện hẹn hò luôn?"
Bầu khí trước phòng tắm chợt nhuốm màu Tôi chớp nhìn hắn, đột nhiên chồm tới hôn vội vào má rồi lùi lại: "Yêu luôn."
"Chuyện tình AA ngầu thế này đương nhiên phải thử rồi."
Dù đã cắn một nhát, để cắn cũng chẳng thiệt. trọng hơn - chẳng muốn giữ mối qu/an h/ệ bạn bè xã giao với nữa.