Xui Xẻo Tới!

Chương 18

15/08/2025 17:01

Kể từ hôm đó, tôi luôn cảm giác có một đôi mắt đang âm thầm nhìn chằm chằm mình.

Khi pha cà phê ở khu giải khát, lúc m/ua khoai lang nướng trước cổng khu dân cư. Thậm chí trước khi ngủ kéo rèm cửa, tôi thoáng thấy một bóng người đứng thẳng lặng lẽ bên bụi cây dưới ánh đèn đường.

Vệt lửa cam đỏ lập lòe giữa ngón tay cậu, cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì. Bất động, không lên tiếng, gần như hòa làm một với màn đêm. Đợi điếu th/uốc tàn, cậu bóp tắt rồi ném vào thùng rác.

Tôi dụi mắt thật mạnh, nhìn lại thì bóng người đã biến mất. Trong bụi cây chỉ còn vài bông hoa nghênh xuân nở sớm màu vàng non, như thể cảnh tượng vừa rồi chỉ là ảo giác của tôi.

Ch*t rồi, tôi bị bệ/nh tương tư mất rồi. Nhìn đâu cũng thấy giống Hạ Phong.

Hạ Phong đâu phải kẻ bi/ến th/ái, rảnh rỗi đâu mà đi theo dõi tôi?

Cứ thế này, tôi sợ mình sẽ từ thất tình tiến hóa thành đi/ên lo/ạn mất.

Đến lúc bắt đầu cuộc sống mới rồi! Quen biết thêm vài người đồng cảnh cũng tốt, để chuyển hướng sự chú ý.

Lấy hết can đảm, tôi bước vào quán bar gay.

Ồ, mắt thấy mới tin.

"Anh ơi, nhảy múa không?"

"Đôi môi anh trông dễ hôn quá."

"Một mình chơi buồn lắm, về nhà em chơi cùng không?"

Chưa đầy một tiếng, tôi đã được mời hơn chục ly rư/ợu.

Choáng váng, tôi bị lôi vào sàn nhảy, chen lấn giữa đám đông, không biết bị ai sờ mông mấy lần. Không phải chứ, mấy anh đồng tính khác phóng khoáng thế sao?

Chả trách họ có bạn trai, còn tôi thì không. Càng thêm chán nản.

Tôi gục đầu định bỏ về, nhưng chân bước loạng choạng, đ/âm sầm vào cơ ng/ực người bên cạnh.

"Anh ơi, thích em thế à?" Người đó cười đùa ôm ch/ặt tôi, cúi xuống định hôn lên mắt tôi, "Anh đẹp trai lắm."

Không hiểu sao, dù thích đàn ông nhưng tôi bỗng thấy gh/ê t/ởm nụ hôn đồng giới: "Đừng đụng vào tôi!"

Tôi vặn cổ né tránh, giãy giụa hết sức, "Thả tôi ra!"

Lực yếu ớt của tôi chẳng khác gì gãi ngứa, nhưng người kia bỗng "xì" một tiếng, buông tay. Tôi bị kéo vào vòng tay rộng lớn ấm áp khác, hơi thở quen thuộc tràn ngập khoang mũi, bao trùm lấy tôi.

Tôi ngẩng đầu lên, ngơ ngác hỏi: "Hạ Phong?"

Cậu ấy không đáp, chỉ gi/ận dữ lườm người đàn ông đối diện cảnh cáo: "Người này là của tôi, đừng có dòm ngó!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Vật tế thần và phản diện phá sản có kết thúc hạnh phúc.

Chương 17
Tôi xuyên thành người chồng phá gia chi tử của nhân vật phản diện Bùi Vọng - kẻ đang sa cơ lỡ vận. Lúc này nguyên chủ đang định lén bán hết đồ đạc giá trị trong nhà, cuỗm tiền bỏ trốn sau khi Bùi Vọng phá sản. Nhớ lại kết cục thảm khốc trong nguyên tác khi nguyên chủ bị Bùi Vọng trở lại trả thù tàn nhẫn. Tôi lập tức dừng tay, quyết định bám chặt đùi hắn, an phận làm người đàn ông đứng sau thành công của hắn. Chỉ là tiết kiệm tiền thôi mà? Tôi quá giỏi việc này rồi. Chuyển nhà thuê tầng cao không thang máy, vừa tập thể dục vừa tiết kiệm một công đôi việc; Bùi Vọng đi làm, tôi đổi số điện thoại mua thẻ tháng xe đạp công cộng cho hắn; Bùi Vọng muốn đặt đồ ăn, tôi lập tức mở ứng dụng... Sau này, khi Bùi Vọng lại công thành danh toại. Tôi định nhận tiền chia tay rồi đi. Ai ngờ lại bị người đàn ông mắt đỏ ngầu ghì chặt trong lòng, nghiến răng hỏi: "Giờ anh đã có tiền rồi. Vẫn không đủ tư cách ở bên em sao?"
989
5 NGƯỜI TRONG TÂM KHẢM Chương 8 HẾT
7 Mầm Ác Chương 12

Mới cập nhật

Xem thêm