Con gái đúng khác biệt hoàn toàn so với mấy anh chàng th ô k/ệch.
Giang Tước bảo nắm tay ấy.
Mềm mại, như làn da đứa khiến cảm thấy cả như bị điện gi/ật.
"Cục cưng, chúng ta đi ăn đi."
Giọng vốn ngọt ngào, khi gọi "cục cưng", tim như muốn chảy.
Chẳng mấy chốc, được m/ua về.
Nhưng chỉ cái.
"Còn đâu?"
Tôi bối rối chớp mắt.
Giang Tước ngượng lắc người: "Ôi, cặp đôi chuyện mỗi chứ?"
Nói xong, l/iếm miếng kem, lưỡi hồng hồng, chậm rãi cuốn trong.
Lông mi và như đôi cánh bướm tung bay.
Thật đẹp.
Giá mà mi mắt cũng như vậy thì tốt biết bao.
Đang suy nghĩ, cảm thấy cánh tay mình bị a vào.
Giang Tước miệng tôi: "Cậu ăn đi."
Tôi nhìn thấy miếng bị c/ắn, hơi do dự: "Nhưng ăn rồi, ăn đồ khác chút không vệ sinh."
Giang Tước hình như hơi gi/ận: và mấy anh trai không cũng ăn chung bát cơm à?"
Tôi đầu: "Không giống nhau, tôi."
"Vậy cuối cùng ăn không?"
"Thôi vậy."
Giang Tước dỗi ném thùng rác, nhìn đầy ph/ẫn: thì đừng ăn nữa."
Dù rất chậm nhưng cũng biết đang nên vội kéo tay dỗ dành: "Xin lỗi nhé, đừng mà."
Giang Tước khoanh tay, nhìn rồi im chỗ.
Tôi đành cố gắng lắc tay ấy.
Lắc lúc, Tước hài lòng rồi: "Thôi được, tha cho cậu."