Vượt Thời Gian

Chương 13

20/03/2025 17:18

Suốt nửa tháng sau đó, như ngày lui tới khu vực cận, khi thì gội đầu, khi thì tình cờ gặp quán ăn để trò chuyện.

Có lẽ cảm thấy kỳ quặc, chỉ đối xử với bằng những nghi xã giao.

Mãi đến một đêm nọ, vừa lúc đóng cửa tiệm, tiếng động cơ xe vụt qua theo tiếng hét thất thanh phụ nữ trên phố: "Á!!! Dây chuyền tôi!"

Vốn nghe đồn bọn cư/ớp xe hoành hành dọc duyên hải này.

Theo lao ra đuổi đã phóng chiếc xe mình hét "Lên xe!"

Tôi nhảy phốc sau.

Xe vọt đi như tên b/ắn, ôm ch/ặt eo gió đêm thổi rát đến chảy mắt.

Cảnh phố phường và thời gian vụt lùi phía sau, một giây như một hai giây như hai cho đến khi lùi về đúng khoảnh khắc tháng - khi chúng từng phóng xe bạt mạng như thế trên đường ven biển dài dằng dặc Hương Cảng, cắp một tia sáng cuộc sống tăm tối.

Sau vài chúng đuổi kịp hai tên cư/ớp.

Tông ép chiếc xe chúng vào góc mỗi vật với một được sợi dây chuyền vàng.

Trả đồ bị cư/ớp xong, vào xe rút điếu th/uốc tôi: ngờ cậu nhau dằn thế."

Trong lòng thầm nghĩ: Tất hầu chiêu đều do chính dạy xưa.

Tôi nói thật: "Vẫn bằng anh."

Anh cười phì khói, lắc đầu: được hai nay cảm thấy mình già đi, còn sức đ/ấm nữa."

Khoảnh khắc ấy thắt lại.

Chín sao có cách những chín năm?

Người từng một d/ao một dám ch/ém đầu đến ngõ - "Diêm La ngọc";

Người bạn tri kỷ xông pha chốn đ/ao sơn huyết hải;

Tông dính đầy m/áu tươi, liều mạng bảo vệ sống sót...

Sao giờ đây cười ngạo nói mình già yếu? Sao gặp nhau mà chẳng nhận ra nhau?

Tôi trầm mặc hồi lâu, đột "Hình như chưa từng kể với - tôi."

Tông ngạc nhướng "Anh ruột?"

"Không." chăm chú nhìn anh, "Nhưng ấy tốt nhất, tốt nhất, tốt nhất tôi, thân thiết hơn cả ruột thịt. Anh ấy trạc anh."

Tông gõ tàn th/uốc cười "Nói ra cậu chắc tin, nhưng sự biết mình bao nhiêu tuổi."

"Ba chín."

Giọng dứt khoát, ánh mắt chợt đục.

Tôi nói thêm: "Nếu ấy còn sống... nay đã ba chín rồi."

Tông cười, giọng phóng khoáng:

"Thôi được, nếu chúng có duyên đến thế, biết sự đúng ba chín thì sao?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nuôi Dưỡng Chim Hoàng Yến

Chương 24
Tôi là chim hoàng yến được Phí Độ bao nuôi. Cậy mình là một Omega cấp thấp có tỷ lệ mang thai gần như bằng 0, tôi chơi bạo hơn bất cứ ai. Sau khi châm lửa. Tôi đeo tai và đuôi chó bằng lông xù, người mềm nhũn, dùng cằm cọ vào hắn, đôi môi đỏ mọng khẽ hé: “Phí Độ, em khó chịu quá.” “Đánh dấu em nhanh lên.” Phí Độ bị dụ dỗ đến phát điên. Một tay ôm eo tôi, đè tôi xuống bàn làm việc, giọng anh khàn đặc: “Bảo bối, sao em quyến rũ thế này?” “Sớm muộn gì chồng em cũng chết trên người em thôi.” Tôi nheo mắt lại, chẳng để tâm. Sau khi nghe tin Phí Độ sắp liên hôn, tôi dứt khoát ôm tiền bỏ trốn. Nhưng ai nói cho tôi biết… Không phải tôi là Omega cấp thấp ư? Vậy sao lại có thể mang thai được chứ?!
1.49 K
2 Da Qúy Phi Chương 22
4 Thần Hộ Mệnh Chương 35
6 Ca Nhược Chương 9
7 Cố Chấp Chương 25
10 Sự Trả Thù Của Beta Ngoại Truyện 3
12 Khuyết Điểm Chương 28

Mới cập nhật

Xem thêm