Phản Diện Là Nữ Chính

Chương 17

23/10/2024 20:34

17

Lan Tần tìm chứng ta, Chu Cẩn sớm muộn giấu được.

Nếu vậy, chi chủ động chứng vào tay nàng ta.

Ta xin điều Chu Cẩn việc.

Mỗi lần Chu Cẩn trực, đều vào cung.

Cứ vậy lặp đi lặp lại trong tháng, cuối cùng Tần chịu nổi, dẫn hùng hổ Cung để quả tang.

Cửa "ầm" tiếng bị đ ậ mở, nhóm người đi qua chính thẳng tiến vào hậu viện.

Ta kéo cung, bị dọa phen, trong tay rơi xuống đất.

Khi o n ố t ngẩng lên, nhìn thấy ánh mắt hiểu xảy thượng.

“Ái phi, nàng vậy?”

Ta vội quỳ xuống đất, sau Chu Cẩn và Hoài đồng quỳ xuống.

“Mộc thu tiển đến, thần thiếp nói cưỡi ngựa b ắ n đều giỏi! Thần thần thiếp ngưỡng m/ộ oai phong từ lâu, nên c/ầu Chu vệ dạy thần thiếp b/ắn cung, còn rằng ngày thu có thể ngờ! Thần Thần thiếp biết mình sai rồi...”

Hoàng lại nhìn sang bên cạnh Hoài, nghi hoặc hỏi:

“Thịnh Hoài, sao ngươi ở đây?”

“Thần bẩm báo thượng, Nhu Phi nương nương b ắ n lút, thượng, nhưng lại sợ lễ nghĩa sẽ những lời hay, nên để thần bên cạnh, trong tháng qua, Nhu Phi nương nương hành xử đúng mực, luyện tập chăm thưa thượng.”

Nghe vậy, sắc mặt lập tức dịu lại, mà còn nhặt rơi.

“Tiến bộ thế nào rồi? Đến đây, b/ắn trẫm xem.”

Ta b/ắn theo kiểu mẫu, dự đoán lại trượt tiêu.

Hoàng cười khẽ, tự tay nắm lấy tay kéo cung:

“Nếu Ái phi học! Trẫm sẽ tự mình dạy, sao phải khổ sở luyện tập mình vậy.”

Ta buông tay, bay đi nhanh chóng, trúng ngay tâm tiêu.

Ta vui mừng cẫng lên lấy eo thượng:

“Trúng Trúng thật giỏi!”

Hoàng cười thỏa mãn, lại chớp chớp mắt hỏi:

“Hoàng Tần thần thiếp vào giữa đêm, có không?”

Ngài quay đầu nhìn Tần cái, ý nghĩa sâu xa nói:

“Không có gì, là những nàng, rơi vào mắt người có dụng tâm dễ gây hiểu lầm.”

Ta t r m ó vào lòng ngài:

“Vậy thượng... có thích không?”

Hoàng âu yếm ta:

“Trẫm thích.”

Tối hôm ở lại cung, hôm sau lại sai Hoài mang đống quà lớn thưởng ta.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17