Chương Qu/an Địa Ngục Đạo (2)
"Anh cảm bên là truyền thừa, món báu vật." quay lại, trả lời rất chi là nghiêm túc. Nói rồi, gã lại muốn ki/ếm lên tiếp.
Diệp Tuyết Nhi thời sửng sốt. Ngẫm lại nghe lý phết, dù báu vật giấu ở nơi kín đáo mà.
Thấy Tuyết Nhi ngăn cản lại thuyết phục, mấy khác cầm pháp trượng, cự ki/ếm, găm bắt đ/á, muốn ẩn.
Sau hồi nghe nhạc hưởng "keng keng", cả thở hổ/n h/ển, buồn bực nhìn hư hao chút cả.
"Tức mất! Không thể lắp công được à? Có còn ta game nữa Thể nghiệm trò quá tệ!" bằng giọng oán gi/ận.
Nghe tất cả ở đây co gi/ật khóe miệng, lòng các cụ tổ tiên mày lắp công chắc?
"Nếu ch*t, sẽ lắp công trên tôi. Ấn là ra, ấn là lại, nhanh gọn nhẹ!" tiếp tục thở dài xa xăm.
Mọi c/âm nín.
…
Thành viên tiểu đã triệt để cạn lời đối với Thần.
Bạn gã, Tả Thủ tiếp lời: "Diệp huynh, lắp là bật?"
Diệp nghẹn họng.
"Màn cảm ứng vẻ đại đấy." Bắc Ly yên đứng nhìn bỗng chen nói.
Thấy dồn phía mình, Bắc Ly pháp trượng thẹn thùng lùi sau.
"Sao bây giờ? Có báu vật thể thế này chịu quá!" dời phía em gái Tuyết Nhi.
"Xem chỉ thể cuộc thôi. Nhớ kĩ vị này, chờ chúng ta lên lại quay t/ài." Tuyết Nhi đắc dĩ nói.
Tuy nữa, nhưng tiếp tục tìm ki/ếm m/ộ thất này, muốn xem thử sót vật báu không.
Kết quả lại thật sự tìm ba bịt kín.
Sau phát này lại được làm từ cùng chất liệu với đ/á, hoàn toàn được.
"Thật ra, này chưa đã báu Ở thôn bọn này được rất nhiều. Nếu may mắn là rư/ợu lâu năm khác ủ." Một Chiến Sĩ diện mạo hàm hậu nói.
"Nếu may sao?" Mọi hiếu kỳ dồn phía anh ta.
"Nếu may lẽ sẽ là tổ tiên."
Mọi c/âm nín.
Nghe Chiến Sĩ hàm hậu ánh nhìn ba biến thành kỳ lạ. Nghĩ việc bên tro cốt lại mình, đặt xuống đất.
Thấy hành người, Bắc Ly lẽ tiến lên mấy ba cái vò: cần nó nhé!"
Nhìn Bắc Ly thấp ba cái vò, tượng hài hòa này khiến dở dở đầu.
Bắc Ly lộ nụ đó quầng sáng lên, tay cô đã biến mất, gian thần khí.
Mọi cảm kỳ lạ.
Dù mỗi gian cá nhân mình. họ biết gian cá nhân này tế chính là gian bên thần khí chiến, chẳng là phân chia từng thôi.
Lại càn quét m/ộ lượt, x/á/c định sót thứ thành viên tiểu lập đi theo Tuyết Nhi rời khỏi m/ộ đ/á, đồng thời ghi nhớ nơi này, chuẩn lực lên rồi quay lại tìm báu vật.
Mới khỏi hang động, đã cảm nhận được gió và hơi nóng phả tới.
Ngẩng nhìn nơi xa con rồng khổng lồ đang lao xuống dưới đất. Bên dưới rồng là đang chạy như đi/ên. dẫn còn quả trứng đỏ rực như tay.
"Các anh em, c/ứu với, c/ứu với!" bóng dáng Tuyết Nhi, trên mặt dẫn lộ vẻ mừng như đi/ên, lập thay đổi phương hướng chạy phía họ.
"Trời đất, anh em, mày đừng đây!"
Thấy ki/ếm chỉ phía đó, đi/ên cuồ/ng hét toáng lên.
"Người anh em, c/ứu với!"
"Đừng đây!"
Người hai phe gào lên.
"Đây là Boss, các anh first blood nó đấy, c/ứu với!" dẫn tiếp tục hét lên đi/ên cuồ/ng.
"Tao đậu mày tự gi*t nó đi, đừng gần bọn này nữa! gi*t mày đấy mày không?" quát lên.
Người phe Tuyết Nhi nhìn rồng khổng lồ càng ngày càng gần họ, gào mức khàn cả giọng, hy vọng mấy thằng khốn ăn tr/ộm trứng kia đừng gây họa họ.
"Mau, hang đi!"