Nhìn Hoa Vũ Linh đưa người đi, Sơn Điền đi/ên cuồ/ng:
“Đồ đàn bà x/ấu xí không biết trời cao đất dày! X/é cô ta thành từng mảnh! Đợi đã, tiền còn chưa chuyển đi, trước tiên giữ mạng cô ta lại!"
Sơn Điền vẫy tay, mấy con q/uỷ khác cũng lao về phía tôi, bọn chúng không tuân theo võ đạo mà bắt đầu tấn công tôi.
Nữ q/uỷ hai miệng chiến đấu trực diện với tôi, trong khi con q/uỷ tóc hét lên bên cạnh cô ta, dưới mái tóc dài có hàng chục khuôn mặt với những biểu cảm khác nhau khiến tôi choáng váng.
Tôi một tay cầm ki/ếm gỗ đào, một tay cầm Thất Tinh Ki/ếm, trái ch/ém phải ch/ém, ch/ém đ/ứt toàn bộ khuôn mặt của con q/uỷ.
Thực ra, trăm con q/uỷ của Nhật Bản cũng chỉ mạnh bằng một con á/c q/uỷ trong nước, chỉ có một số ít có sức mạnh như cây mặt người và con q/uỷ tóc là xứng đáng với cấp độ hung bạo của q/uỷ, nhưng chúng lại không khó đối phó.
Sau khi đ/á/nh một lúc, dáng người của Nữ q/uỷ hai miệng trở nên thất thường, sắc mặt nhạt đi và tà khí cũng yếu đi rất nhiều.
“Cây mặt người! Chirgulu Chirgulu…”
Thấy tình thế không ổn, Sơn Điền niệm một loạt thần chú, cái cây mặt người trên sân khấu lập tức phân nhánh thành vô số cành và dây leo hướng về phía tôi.
"Tới hay lắm!"
Tôi lộn ngược để tránh dây leo và cầm lệnh bài Lôi Mộc trong tay.
Cây mặt người thực chất không phải là q/uỷ, nó là một loại tinh linh tương đối hiếm. Trong “Không Động Kinh” có ghi lại: sự giả tạo của con người là yêu, cây cối có tính linh là tinh, âm h/ồn không tiêu tán là q/uỷ. Trời đất đang yên lành đột nhiên xảy ra chuyện kỳ quái, thần linh bất chánh vì tà, lòng người đi/ên đảo vì m/a.
Thân cây mặt người là cây chương n/ão thành tinh hóa thành, có một thiếu nữ tr/eo c/ổ trên cây, âm h/ồn tụ lại hóa thành một cái đầu trên cây.
Ác linh của cô ta đã ảnh hưởng đến cây chương n/ão, khiến nhiều người tr/eo c/ổ t/ự t/ử hơn, cái cây trở thành cây mặt người, thực ra hơi giống hỗn hợp giữa tinh linh và m/a q/uỷ. Nhưng dù có trộn lẫn thế nào đi nữa, vì thân chính là cây nên lửa có thể đ/ốt ch/áy gỗ, sấm sét và lửa là kẻ th/ù tự nhiên của nó.
“Ngũ Lôi Hiệu Lệnh.”
Một tia sét to như ngón tay cái lóe lên, dây leo của cây mặt người bốc ch/áy, lửa lan rất nhanh, nhanh chóng lan từ đầu dây leo sang thân cây.
Những cái đầu trên cây đều phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Khi nhìn thấy cây mặt người sắp bị tôi đ/ốt ch/ết thì Sơn Điền lại phát đi/ên lên:
"Không cần giữ mạng cô ta nữa, gi/ết cô ta đi, gi/ết ch/ết cô ta!”
Sơn Điền rung chuông, những bóng m/a phía trên đầu đi/ên cuồ/ng lao về phía tôi.
Đây là những cô h/ồn dã q/uỷ cấp thấp, trong bảng xếp hạng top 100 con q/uỷ thì chúng xếp cuối cùng, nếu chỉ có một con thì rất dễ đối phó, nhưng với số lượng lới trong điều kiện tối om thế này thì hơi phiền phức.
Cũng may tôi còn có mấy cái hỏa thần phù, hỏa thần phù không đắt tiền, cũng không mạnh lắm, nhưng lại rất thích hợp đối phó với đám cô h/ồn dã q/uỷ thích tụ tập này:
"Đệ tử cúi lạy kính mời thần, vạn vật đều sùng bái hỏa thần, m/a q/uỷ xung quanh đều biến thành cát bụi!”
Tôi một tay cầm lá bùa, lắc một cái, lá bùa bốc ch/áy, ngọn lửa càng lúc càng lớn, tôi ném lá bùa lên không trung, phần lớn đám mây đen do tà linh tạo thành đều bị đ/ốt ch/áy ngay lập tức, còn lại toàn bộ đều bỏ chạy.