Cậu Bé Da Đỏ

Chương 9

12/08/2025 18:43

Huệ Huệ hoàn toàn không bận tâm đến chuyện người mình có mùi.

Bởi cô ta chẳng ngửi thấy chút nào.

Về đến ký túc xá, việc đầu tiên cô ta làm là kêu lạnh rồi đóng sập cửa sổ.

Ngoài trời nắng chói chang, nhưng trong phòng lại lạnh buốt.

Tôi trông thấy trên tường phòng có một dấu chân mờ ảo, thoắt ẩn thoắt hiện.

Huệ Huệ vừa trang điểm lại vừa gọi điện thoại nhờ mấy anh nuôi đợi ở cổng trường.

Mục đích của cô ta rất đơn giản: Hôm nay những đứa dám cười cô ta sẽ phải khóc không ra tiếng.

Mấy anh nuôi này của cô ta, nghe nói có đứa chơi rất cứng.

Trong đó còn có kẻ từng gi*t người, chẳng ai dám đụng vào.

Có lẽ bị ảnh hưởng bởi lời chê bốc mùi, cô ta xịt đầy nước hoa.

Tôi cảm thấy ngột ngạt đến nghẹt thở.

May là cô ta làm xong rồi đi ngay.

Tôi tưởng cô ta sẽ như mọi khi, cả đêm không về.

Không ngờ vừa đến giờ tan học, cô ta đã quay lại.

Cánh cửa bị đ/á tung mở với tiếng "rầm".

Cô ta gào thật to tên tôi trong phòng.

"Chu Tình! Đồ con lợn! Ra đây!"

Tôi từ nhà vệ sinh bước ra, thấy cô ta mặt mày đăm đăm, ngồi thở hổ/n h/ển.

Tôi đứng ngay cửa.

Cô ta quát: "Vào đây. Đóng cửa lại."

Vừa nói, cô ta vừa đeo nhẫn.

"Huệ Huệ, cậu... Cậu làm sao thế?"

Cô ta trừng mắt nhìn tôi đầy á/c ý: "Có phải cậu cho tôi ăn gì không? Sao chúng nó đều bảo tôi hôi thối? Có phải ba cái bánh bao sáng nay không?"

Hóa ra cô ta ăn diện lộng lẫy ra cổng trường, chưa kịp đến gần mấy anh nuôi đã bị họ nhăn mặt ch/ửi đuổi về.

Cô ta vốn không tin, cho đến khi một anh nuôi đ/á phịch một cước đầy gh/ê t/ởm, cô ta mới thực sự tin.

Rồi cô ta thật sự hoảng hốt.

Huệ Huệ có thể sống tốt trong và ngoài trường, phần lớn là nhờ khuôn mặt này.

Giờ nó chẳng còn tác dụng.

Thế là cô ta trút gi/ận lên người tôi.

Gần mười giờ đêm.

Tôi bò dậy từ sàn nhà, cô ta tóc tai rũ rượi, hơi thở gấp gáp, kiệt sức trèo lên giường, rồi ôm lấy cánh tay và bàn chân mình ngửi ngửi.

Thỉnh thoảng lại liếc tôi bằng ánh mắt đ/ộc địa.

Tôi cúi đầu, dùng đôi tay đ/au nhức r/un r/ẩy xếp từng đôi giày của cô ta thật ngay ngắn cẩn thận.

Tất cả mũi giày đều hướng về phía giường.

Giày hướng giường, m/a lên giường.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm