Chơi game đến tận đêm khuya, tôi leo thẳng mười sao.
Tôi hí hửng chụp màn hình thành tích gửi ngay cho Lộ Tư Ngộ.
“Hí hí, cậu thấy tớ đỉnh không?”
Tôi tưởng mình sẽ nhận được vài lời khen kiểu "siêu đỉnh" nào đó, nào ngờ Lộ Tư Ngộ lại trả lời bằng một dấu hỏi kỳ quặc.
“?”
Tôi đứng hình.
Sao thế?
Không phải tôi gửi ảnh chụp thành tích rồi sao?
Tôi chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, cuộc gọi video đã bất ngờ hiện lên.
Tôi ngơ ngác bắt máy.
Gương mặt chó má của Lộ Tư Ngộ hiện rõ trên màn hình.
Hình như hắn vừa tắm xong, tóc còn ướt rối bù, đôi mắt đen nhánh của hắn như xuyên màn hình để nhìn chằm chằm tôi.
Tôi nghiêng đầu:
"Đêm hôm khuya khoắt, cậu gọi video làm cái gì?"
"Không phải cậu bảo tớ xem sao?"
“Tớ đã gửi cho cậu rồi mà, cậu m/ù..."
Đột nhiên, tôi im bặt.
Tôi chợt nhận ra ý đồ đen tối trong câu nói của tên khốn Lộ Tư Ngộ.
Đệt.
"Lộ Tư Ngộ, cậu trơ trẽn vừa vừa thôi!"
"Mấy cô bé theo đuổi cậu mà biết được bộ mặt bi/ến th/ái này, chắc h/ận đời lắm."
Tôi vừa cười vừa ch/ửi.
Lộ Tư Ngộ bị m/ắng mà không gi/ận, hiếm khi cái tên lạnh lùng ấy cười tươi như vậy:
"Ai bảo cậu khoe với tớ? Đương nhiên tớ phải hưởng ứng nhiệt tình."
"Với lại mình là đàn ông với nhau, xem một chút thì sao?"
Ánh mắt hắn bỗng trở nên sâu hút:
"Phương Tri Hữu, hay là... trong quần cậu có bí mật gì mà cậu không muốn tớ biết?"