Gió Nam Thổi Về Làng

Chương 8

25/04/2025 15:51

Hôm sau vừa mờ sáng, còn đang mơ ngủ.

Đột nhiên cảm thấy con chó lớn đang liếm mình.

"Cút đi, con chó hôi hám!"

Tôi bực vung tay đuổi.

Ở quê tội cái này, cửa đóng ch/ặt mèo chó đi lạc vào nhà ngay.

Bỗng "bốp" một tiếng.

Cảm giác xúc đúng.

Mở mắt ra, Nghiêu đang chồm đ/è lên tôi.

Nào phải lưỡi chó?

Chính đôi môi lão già xồm này.

Liếm khắp nhớp nháp.

"Anh tin không, thể khiến tiểu Nghiêu vĩnh lên nổi?" Tôi nghiến răng đe dọa.

Sơ Nghiêu rãi động đậy, dùng hai khóa ch/ặt đùi tôi, tay phải nắm hai tay giơ lên đầu.

Sau khi đảm bảo còn đường thoát, anh mới thong thả đáp: "Không tin."

Mẹ kiếp, đáng lẽ nên đ/á rồi hãy nói.

"Sơ Nghiêu, thương lượng chút đi, hôm nay còn phải b/án dưa, đừng hành hạ Không thì xe nổi đâu."

Sơ Nghiêu hạ thấp người: anh nhàng chút."

"Nhẹ được, đêm qua còn chưa hết."

Sơ Nghiêu mím môi: anh."

"Sơ Nghiêu, anh thú vật à?"

"Ừ, anh đấy."

Anh từ từ dậy, đưa dây quần vào tay tôi...

Vật trên giường cả buổi, cuối cùng Nghiêu tha cho tôi.

Tôi khỏi phòng ngủ như nạn.

cười: sao hôm nay lại cong vòng kiềng thế?"

"Bà đang tập kiểu đi bộ tiên tiến nhất thế giới đó!"

"Ồ Vượng bị đ/ốt à? Lại đây bà bôi dầu cho."

Tôi vội áo lên: "Không cần đâu ạ, tự bôi rồi."

Sơ Nghiêu thong thả bước ra từ phòng, bà liền nói câu đãi "Xem kìa, tiểu đâu bị đ/ốt."

Sơ Nghiêu cười: muốn đ/ốt lắm, tiếc m/áu cháu."

Anh nhìn cười đầy nham hiểm.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm