Trả Giá

Chương 14

09/10/2025 18:31

Sau khi qua Tết Nguyên tiêu, trường học cũng sắp khai giảng.

Tôi từ biệt bố mẹ, lên chuyến tàu cao tốc trở về Bắc Kinh.

Nhưng lại xuống ga ở trạm thứ 2.

Bước khỏi nhà ga, tôi thay quần áo trong nhà vệ sinh công cộng, sau đó lên xe khách liên tỉnh quay về thành phố J.

···

Tôi biết tên á/c q/uỷ đó sẽ không buông tha cho tôi và bố mẹ.

Tôi cũng hiểu chúng tôi không thể đợi được công lý.

Nếu chỉ có một mình, có lẽ tôi vẫn đặt hy vọng vào pháp luật.

Nhưng vì bố mẹ, tôi không dám làm liều.

Đêm Trần Dương gây rối ở bệ/nh viện, tôi đã đứng trước di ảnh của em gái, thề sẽ bảo vệ bố mẹ.

Ngay lúc ấy tôi đã quyết định: Nếu pháp luật không trừng trị được Trần Dương, chính tay tôi sẽ làm.

Tôi từng tìm đến giáo viên trường xin giúp đỡ.

Thầy giáo giới thiệu tôi với một cựu sinh viên tên Hoàng San San, luật sư địa phương quen biết nhiều nhân vật quan trọng.

Tôi hỏi chị ấy về tung tích của Trần Dương.

Hiện tại Trần Dương tuy được bảo lãnh y tế nhưng không được tự do đi lại.

Hắn chỉ được phép di chuyển giữa nhà, bệ/nh viện và vài nơi do tòa án quy định.

Thỉnh thoảng, hắn lén lút đến biệt thự ngoại ô tổ chức tiệc tùng.

Nhìn thông tin trước mắt, tôi thầm nghĩ: Mày đã lợi dụng kẽ hở của pháp luật, còn dám không tuân thủ quy củ, vậy đừng trách phải ch*t vì sự vô phép của chính mình.

Ghi nhớ những thông tin này, tôi cảm ơn chị Hoàng.

Chị ấy nhìn tôi hồi lâu, dặn dò tôi nên tập trung vào việc học, có gì cần cứ tìm chị ấy.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm