Tôi tên là Phương Thư Dương, là một Beta. Tôi có một người anh em tốt tên Thẩm Quân Trạch, là một Alpha cấp cao. Nhưng cậu ấy có một tật, đó là quá tải pheromone. Nếu không đào thải lượng pheromone dư thừa ra ngoài cơ thể, cậu ấy sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Vì vậy, kể từ khi cậu ấy phân hóa năm 18 tuổi, mỗi tháng đều có một ngày cậu ấy tự nh/ốt mình trong phòng để giải phóng pheromone thừa.

Sau khi Thẩm Quân Trạch ra ngoài, cậu ấy thường than thở với tôi về việc tại sao mình lại mắc bệ/nh này, phải chịu đựng một mình trong đó, thật sự rất khổ sở.

Sau đó, tôi đến bệ/nh viện hỏi ý kiến bác sĩ và phát hiện ra có một cách đơn giản hơn để giải quyết vấn đề này. Đó là có thể thông qua việc đ/á/nh dấu người khác để giải phóng lượng pheromone dư thừa trong cơ thể.

Cách thì có rồi, nhưng Thẩm Quân Trạch là Alpha mà! Không thể vì chữa bệ/nh mà tùy tiện cắn những Omega khác được, như vậy thật thiếu trách nhiệm!

Sau đó, tôi nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời, để Thẩm Quân Trạch cắn tôi là được rồi. Dù sao tôi là Beta, pheromone của Alpha cũng không lưu lại trên người tôi lâu. Như vậy đối với tôi cũng không mất mát gì, lại còn giúp được Thẩm Quân Trạch.

Hoàn hảo! Tôi thật sự quá thông minh.

Sau đó, tôi trình bày ý tưởng của mình với Thẩm Quân Trạch, và cậu ấy đã đồng ý ngay lập tức. Cứ thế, tôi và Thẩm Quân Trạch duy trì thỏa thuận mỗi tuần đều đến để chữa bệ/nh cho cậu ấy.

Hôm nay là thứ Sáu, là cuối tuần đầu tiên tôi đồng ý giúp Thẩm Quân Trạch chữa bệ/nh.

Việc để Thẩm Quân Trạch đ/á/nh dấu tôi một lần mỗi tuần là vì muốn giải phóng một chút pheromone mỗi tuần, như vậy đến cuối tháng cậu ấy sẽ không quá khó chịu.

Hiện tại tôi đang ngồi trong căn hộ thuê ngoài của Thẩm Quân Trạch, chờ cậu ấy đ/á/nh dấu tôi để giải phóng thêm pheromone. Căn nhà này do bố mẹ Thẩm Quân Trạch thuê, nhiệm vụ chính là để cậu ấy tự ở đây giải phóng pheromone mỗi tháng.

Tuy nhiên, tôi không thường đến đây lắm, dù tôi và Thẩm Quân Trạch là bạn từ nhỏ, nhưng giờ mọi người đều đã trưởng thành, biết đâu Thẩm Quân Trạch có dẫn ai đó đến đây ở, nếu tôi đến thì thật không tiện.

Chỉ có điều gần đây cuối tuần nào tôi cũng phải ở cùng Thẩm Quân Trạch trong căn nhà này.

Chủ yếu là vì nghe nói nếu Beta bị Alpha đ/á/nh dấu, trên người Beta sẽ có pheromone của Alpha. Dù pheromone trên người Beta tan nhanh, nhưng vẫn có thể bị người có khứu giác nhạy bén ngửi thấy.

Tôi và Thẩm Quân Trạch chỉ có qu/an h/ệ chữa bệ/nh trong sáng thôi! Nếu bị người khác biết trên người tôi có pheromone của Alpha khác, điều này sẽ ảnh hưởng đến việc yêu đương của tôi!

Để tránh chuyện này xảy ra, chúng tôi quyết định sau khi Thẩm Quân Trạch đ/á/nh dấu tôi vào tối thứ Sáu, tôi sẽ ở lại cùng cậu ấy thêm hai ngày. Như vậy pheromone trên người tôi sẽ tiêu hao gần hết, thứ Hai quay lại trường học.

Mọi thứ đều được sắp xếp rõ ràng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mùa Hè Bất Tận

Chương 15
Trong nhóm trường có người đăng ảnh bạn trai tôi, sau một giây liền thu hồi: “Là người yêu em đó, lỡ tay gửi nhầm, xin lỗi mọi người nha~” Cả nhóm dậy sóng: “Ơ kìa, bạn trai cậu là ngôi sao à chị em, đẹp trai thế này.” “Vãi, không nhầm chứ, bạn trai cô ấy là Giang Tầm?” “Bên trên không biết cả Giang Tầm à? Cậu chủ nhỏ nhà họ Giang đấy, ném vài chục triệu như chơi ấy mà.” “Hắn đã có bạn gái rồi ư, tôi ghen tị quá hu hu hu hu.” Tôi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, cười lạnh. Không ai biết rằng Giang Tầm - người ngoài trông lạnh lùng khó tiếp cận lại thích đàn ông. Hắn chỉ biết quấn quýt quanh tôi, sao có thể có bạn gái nào được? Dám mạo danh thân phận tôi. Cô ta không biết Giang Tầm điên lên thì khó đối phó thế nào đâu.
1.43 K
6 Người Lùn Chương 30
9 Phân Hóa Lần Hai Chương 21

Mới cập nhật

Xem thêm

Tổng tài hắn bị ma ám rồi

Chương 17
Hắc Bạch Vô Thường đứng trước mặt tôi, khuyên răn nửa ngày: “Cô em à, cô nói xem, muốn tăng ca thì cũng được thôi, nhưng tăng đến tận nửa đêm mười hai giờ? Dù cô chết bất đắc kỳ tử lúc mười một giờ cũng chẳng sao, hoặc cô mặc một bộ đồ trắng thì cũng được đi, tại sao cứ phải mặc váy đỏ chứ?” Tôi khóc đến mức thở không ra hơi: “Vậy là tôi không có quyền đầu thai nữa sao?” Họ rất khó xử: “Theo quy định thì, cô sẽ tự động biến thành lệ quỷ, có lẽ phải lang thang lơ lửng rất lâu ở nơi mình chết.” “Tôi là trẻ mồ côi, không ai cúng bái. Các người cái quy định chết tiệt đó còn nhốt tôi trong toà nhà văn phòng, vậy lúc tôi đói thì làm sao?!” Tôi vẫn thấy ấm ức. Với một đứa tham ăn như tôi, chỉ muốn nhanh chóng đầu thai để tiếp tục hưởng thụ mỹ thực thôi. Hắc Bạch Vô Thường chớp mắt: “Cô em à, phát huy tính chủ động đi, tự nghĩ cách mà xoay sở…”
Hài hước
Hiện đại
Linh Dị
3
Hôn Tiểu Châu Chương 20
Kẻ Trộm Mệnh Chương 10