Quãng Đời Còn Lại Xin Chỉ Giáo

Chương 13

10/12/2024 22:46

Kết thúc trò chơi, tôi như kiệt sức, ngồi bệt sang một bên.

Cơn đ a u r ă n g ngày càng d ữ d ộ i, đ a u đến mức đầu tôi bắt đầu choáng váng.

Chả trách người ta thường nói, đ a u r ă n g không phải bệ/nh nhưng đ a u thì muốn m ấ t mạng.

Tôi không thể ở lại thêm được nữa.

Nhân lúc Thẩm Ngôn Nhượng đang nghe điện thoại, tôi lặng lẽ đi theo hắn ra ngoài.

"Thẩm Ngôn Nhượng."

Đợi hắn gọi xong, tôi khẽ gọi tên.

"Tôi muốn về trước."

"Có chuyện gì?" Giọng hắn lạnh lẽo hơn bình thường.

"Tôi thấy không được khỏe."

"Không khỏe chỗ nào?"

"Đ a u răng, đầu cũng choáng."

Hắn nhếch mép, nở một nụ cười m ỉ a m a i: "Diệp Tư Vận, cô tưởng tôi ng/u à?

"Vừa nãy trong trò chơi, cô vui đến nỗi s ợ người ta quên m ấ t lượt của cô.”

"N/ợ tôi còn chưa trả hết, cô đã vội vã ki/ếm bạn trai rồi, tôi cho phép chưa?"

Ánh mắt hắn đầy h ằ n h ọ c, nụ cười càng thêm lạnh lẽo.

"Có phải cô vừa rời đi, thì Kha Nhân cũng sẽ theo sau không?"

"Không phải." Tôi cố gắng giải thích: "Tôi thật sự cảm thấy không khỏe, tối nay đã đ a u rồi, giờ chỉ nặng hơn thôi. Tôi chỉ muốn về nghỉ ngơi."

Hắn sải bước tiến lại gần.

Một tay hắn giữ lấy cằm tôi, tay còn lại m ạ n h b ạ o cạy môi tôi ra.

Những ngón tay dài cứ thế luồn vào miệng tôi.

Tôi h o ả n g s ợ, t r ừ n g lớn mắt, lắc đầu lia lịa.

Tôi muốn nhắc hắn rằng phòng bên cạnh chính là chỗ bạn bè đang ngồi.

Bất cứ lúc nào họ cũng có thể đẩy cửa bước ra.

Nếu bị bắt gặp cảnh này, thật khó mà giải thích.

Nhưng Thẩm Ngôn Nhượng không buồn để tâm.

Động tác của hắn không dừng lại.

Dù là con trai nhà quyền quý, bàn tay hắn lại thô ráp, đầu ngón tay ngang ngược lục lọi khắp khoang miệng.

"Không sưng gì cả. Diệp Tư Vận, cô đang giả vờ bệ/nh."

Ngón tay hắn rút ra một cách bất ngờ, kéo theo một sợi bạc mảnh lấp lánh.

Tôi che miệng, ho sặc sụa một lúc lâu.

"Về phòng mà ngồi yên. Bao giờ tôi đi, cô mới được phép đi."

"Tôi thực sự rất đ a u..."

"Vậy thì đ a u đến c h ế t cho tôi xem."

Thẩm Ngôn Nhượng nói trong giọng đầy t ứ c g i ậ n, xoay người định quay lại phòng.

Nhưng ngay lúc đó, một sợi dây cuối cùng trong đầu tôi đ ứ t p h ự t.

Rầm một tiếng.

Tôi n g ã quỵ xuống ngay sau lưng hắn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm