Tôi đến sân bóng rổ đợi Tề Diễn đi ăn, thì có một chàng trai chặn lại định đưa nước cho tôi.
"Bạn học này, cho mình xin liên lạc nhé."
"Không được."
Tôi còn chưa kịp nói gì, Tề Diễn đã bước đến từ phía sau hắn. Anh kéo vạt áo phủi mồ hôi, để lộ đường rãnh cơ bụng trong vài giây, bước lại dưới ánh nắng ngược với vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, thay tôi từ chối hắn.
Đây chính là sự chiếm hữu của bạn trai sao! Thầm trong lòng tôi rung động đi/ên cuồ/ng. Cảm giác của tình yêu đây rồi.
Khi Tề Diễn đứng về phía tôi, tôi không nhịn được dựa nhẹ vào người anh. Thật nam tính, thật an toàn biết bao.
Tề Diễn mặt không chút biểu cảm, giọng khô khan: "Nếu cậu muốn thêm em ấy..."
Mặt anh căng lại càng đẹp trai, tôi thích nhất đàn ông gh/en vì tôi!
"Vậy thì cậu thêm tôi trước, thêm tôi rồi hẵng thêm hắn, sau này chúng ta sẽ là một nhà."
......
Tôi lôi Tề Diễn - người vừa mỉm cười lịch sự với đối phương - về ký túc xá.
Tức đến nỗi tôi đ/è anh vào tường hôn: "Biết mình sai ở đâu chưa?"
"Anh không nên lạnh mặt với hắn ta, cười muộn quá."
......
Âm thanh từ ổ khóa cửa phòng vang lên, Tề Diễn vội vàng đẩy tôi ra.
"Anh đẩy em làm gì?"
"Suỵt, bọn họ nhìn thấy sẽ gh/en đấy."
......
Anh lo hai người theo đuổi anh sẽ gh/en?
Anh rất lo.
Những ngày sau đó, tôi nắm tay anh, thấy hai người đó là anh buông ra. Tôi ngồi lên đùi anh nũng nịu, thấy hai người đó là anh đẩy tôi xuống. Tôi hôn anh, anh bảo tuyệt đối không để hai người kia nhìn thấy.
"Hay là chúng mình ra khu rừng nhỏ đi, hai người đó không thấy đâu."
Yêu nhau mà sao cảm giác như đang tr/ộm cắp thế này? Tôi tức gi/ận!
"Có phải anh quá quan tâm đến hai người đó rồi không!"
Tề Diễn khẽ cười: "Không sao, không cần khen anh đâu, nên thế mà."
Tôi càng tức hơn, nhảy lên cãi nhau với anh: "Được rồi, anh quan tâm hai người họ thế cơ à, có cần em đi nói chuyện với họ không!"
Tề Diễn quay tay khóa cả ba chúng tôi trong phòng: "Ba người các cậu nói chuyện đi, không sao đâu, tôi không làm phiền."
Người ta nói thật lòng yêu một người là sự chiếm hữu đi/ên cuồ/ng. Tề Diễn chẳng có chút nào.
Từ phòng ký túc bước ra, Tề Diễn đang ngoan ngoãn ngửa đầu dựa vào góc tường, không biết nghĩ gì. Tôi bước đến chỗ anh.
"Thời gian tới anh đừng ở bên em nữa."
Ánh mắt Tề Diễn tối sầm một giây, rồi ngay lập tức trở lại bình thường: "Ừ."