Sói Đến Rồi

Chương 6

30/07/2025 18:17

Tôi vẫn nhớ rõ hình tượng thảm hại của mình.

Dưới ánh nhìn của Ngụy Đông, tôi bò dậy nhặt tiền rơi dưới đất.

Ngụy Đông nhìn tôi một lúc, rồi cũng cúi xuống nhặt cùng.

Xong xuôi, em gi/ật luôn nắm tiền trong tay tôi, nhét vào túi rồi đứng thẳng dậy.

Tôi nhìn đôi tay trống rỗng mà ngẩn ngơ.

Có bệ/nh?

Cố tình quay lại cư/ớp tiền của tôi à?

Ngụy Đông đ/á nhẹ vào mông tôi, giọng trầm xuống: "Nhìn gì? Không đứng dậy còn đợi tôi bế à?"

Tôi ngẩng đầu, thành khẩn hỏi: "Bế được không?"

Ngụy Đông lạnh lùng đáp: "Không."

Ừ.

Tôi ngoan ngoãn đứng dậy, chân mềm nhũn, ngã vật ngửa ra sau.

Ngụy Đông đồng tử co rụt lại, nhanh chóng đưa tay đỡ lấy eo tôi.

Vẫn là bế rồi.

Tôi dựa vào cánh tay em, tóm lấy áo em giả vờ đáng thương: "Xin lỗi, tôi say quá, đứng không vững."

Ngụy Đông chưa kịp nói gì, cửa xe đỗ phía xa đã mở.

Chu Triệt bước xuống xe, chống tay vào cửa ngáp dài, càu nhàu: "Anh Đông, đi được chưa? Em buồn ngủ ch*t đi được, muốn về nhà rồi."

Ngụy Đông rút tay lại, nói với Chu Triệt: "Đến ngay."

Em buông tôi ra quá dứt khoát.

Không chút lưu luyến.

Ngày trước, mỗi tối Ngụy Đông đưa tôi về, đến ngã tư luôn nắm tay tôi nói chuyện phiếm.

Phải nói hết chuyện cả ngày mới chịu thôi.

Chỉ để được ở bên tôi thêm một chút nữa.

Tôi vẫn níu lấy áo Ngụy Đông, hỏi: "Hai người sống chung à?"

"Liên quan gì đến anh?"

Em gi/ật tay tôi ra, bước nhanh về phía Chu Triệt.

Tôi nghe Chu Triệt nũng nịu với em: "Lâu quá, em suýt ngủ gật rồi."

Cậu ta hất cằm liếc tôi đầy kh/inh bỉ, bất mãn: "Quan tâm anh ta làm gì? Đừng để lát nữa anh ta lại tưởng bở bám theo anh, đủ xui xẻo rồi."

Ngụy Đông tránh né không trả lời, đẩy Chu Triệt vào xe: "Em ngủ một chút trên xe đi, về đến nhà anh gọi."

Em đã có nhà rồi.

Không phải với tôi.

Thật kỳ lạ.

Rõ ràng năm mười tám tuổi tôi đâu yêu Ngụy Đông nhiều thế, vậy mà tôi cứ nhớ mãi ngọn gió đêm năm ấy.

Ngụy Đông xách ba lô cho tôi, tay khoác vai tôi, dưới ánh hoàng hôn nói: "Anh Sở, sau này trong nhà mình nuôi một con mèo nhé."

Trong ngôi nhà tương lai của em, có chúng tôi và một con mèo.

Những lúc thẫn thờ, tôi cứ nghĩ đi nghĩ lại về hình ảnh ngôi nhà ấy.

Từng chi tiết được hoàn thiện qua những lời nói rời rạc của Ngụy Đông, cho đến khi nó hiện rõ mồn một.

Ngay cả con mèo đó, là mèo lông dài màu trắng, mắt màu xanh nước biển càng tốt.

Ngụy Đông rất giỏi nuôi dưỡng, em sẽ nuôi nó b/éo tròn b/éo tốt…

Gió mùa xuân năm ấy mềm mại đến lạ kỳ.

Tiếc là từ đó về sau, tôi chẳng còn được tận hưởng nữa.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
11 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
12 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.

Mới cập nhật

Xem thêm