3

Thấy người kia nhận ra mình, Phương lại liếc nhìn Lương cái, tìm lý do rồi rời đi sớm.

“Không tăng ca đến 9 giờ hỏi.

Thẩm Lương lúng túng, mắt đảo vòng rồi bắt đầu bịa chuyện: “Em bói quẻ, thấy bị yêu nữ quấn lấy, nên đặc tới giải vây anh.”

Cô thừa biết, với tính cách cẩn thận, kín kẽ nếu thực sự ngoại chắc chắn giấu kín đến cả đời cũng phát ra. Sao thể phô trương đến bắt quả tang dễ dàng như vậy chứ?

Chỉ cần cái cớ rút lui mà thôi.

Lục cười lạnh tiếng, ra hiệu ngồi xuống đối diện, miệng “Phương chỉ đồng nghiệp mới.”

Thẩm Lương nghe ngoan ngoãn làm theo, cũng nhân b/án đứng Chu Ninh chút do “Là Chu Ninh gửi em. Em tuyệt đối tin người dễ bị yêu tinh rũ.”

Lục liếc cái: “Thật không?”

Thẩm Lương gật đầu lia lịa, trong bụng nghĩ: đã nhiều năm mà còn chưa thành công, lại tin được chứ?

Ăn xong cơm, Lương nhiên sâu sắc “Lục giữa sự nghiệp và anh, nhất định chọn hề do dự.”

“Vậy thì mày.

“Vậy cảm động mà lấy thân đáp không?” Lời ghẹo chẳng cần nghĩ.

Nhưng mắc bẫy, lạnh giọng đáp: “Nói thật đi.”

“Thật ra… tới giúp chắn đào hoa, lẽ lại việc nữa rồi.”

Cứ trách ba phút năm phút bỏ cuộc, ai ngờ lại nào cũng tăng ca dễ mà quỵ, thì nghỉ, nhưng lần sau được thế nữa.”

Thẩm Lương ngẩn người, chợt ra hôm mình than phiền với rằng tăng ca, chỉ ngơi. Khi đó còn lười, chịu khổ. Thế mà hôm nay lại lấy cái cớ “bắt chẳng lẽ chỉ trùng hợp?

Chưa kể bức Chu Ninh gửi còn cố tình chụp đúng nở nụ cười nhẹ bên Thực sự do cố ý sao?

“Đi thôi, về nhà.” c/ắt ngang dòng cô.

Thẩm Lương h/ồn nhưng vẫn ngồi đứng lên: “Lục hôn cái.”

“Không được.”

“Đừng ngại ngùng thế chứ.”

“Thẩm Lương!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm