Mặc đã hết tất cả lực lượng thay đổi cục, thần m/a trôi nổi trên tỏa ra áp lực khiến mọi người cảm ch/ôn dưới tột cùng của vọng.
Sắc ngưng màn sáng, trong đã vận chuyển. chợt bên cạnh Viêm, Vương xuất lần nữa, hơi đứng chung Lúc này chính hoàn cảnh hiểm nhất bao năm mà gặp phải, đối thiên võng mà bố trí đối chắc xông ra.
Dược Lão hồi mắt, hai thoáng chút ươn ướt. Mặc lão cảm nhiều tồn tại thần linh trong bất cứ người nào, người huyết mạch của trong khoảnh khắc đều cảm đã đi cái rất đặc biệt.
"Nếu việc trở x/ấu đi trước đi! Thiên Phủ Liên con, còn phải c/ứu phụ Lão khàn khàn.
Sắc biến, im trở quyết.
"Lão sư yên tâm…"
Lại lâm trầm mặc, đáp câu mọi người rõ hai "yên tâm" trong lời nói của gã thế nữa.
Trong lúc mọi người chú mục mình, trên trung từ đứng thẳng mình, khi h/ồn biến trong mát rất lớn. chức vị phải đ/è nén cảm xúc xuống phát ra âm trầm thấp vọng trong tai mỗi người Tộc.
"Tất cả người nghe đây, tại lúc sinh tử tồn vo/ng của ta. Mà tại đường duy nhất chính tồn huyết mạch!"
"Tất cả lão, theo ra tay!!"
Cùng hạ lệnh bên trong núi non số vút trong lão mà còn cả người tuổi đi theo. Bọn hiểu nếu vượt kiếp này, mau biến trong lịch sử. của họ, nếu đi bọc phải trôi dạt nơi, tất cả kiêu ngạo bấy lâu nay chẳng còn.
"Sát!"
Nhìn số bóng người kìm run rẫy. Đấu ngập trời, hề chút ở mà bạo phóng ra bên ngoài, cuối cùng hợp nhau thành dải thất luyện (đấu bảy dài chừng nghìn trượng x/é khí. Mà mục của phóng tới chính Vô ch/áy trên kia.
"Vèo vèo!"
Sau khi thất luyện nghìn trượng phóng đi, số cỗ nhiều mày phóng ra đ/á/nh tới Vô Viêm, mang theo ch*t sờn, hy sinh vì nghĩa.
Tiêu che lấp ngưng trọng, uy thế phản kích này thật người, hổ Tộc. mà đối thủ mức khủng bố, dựa theo dự đoán của Vô đã tới bát tinh, thậm chí cửu tinh Đấu Thánh, nếu đ/á/nh tan trận của h/ồn của Đế.
"Lực lượng của tới trình thế này khó trách tiếng mà Linh Tộc…" thật ch/ặt, lần này xuất Vô mà thôi, còn vị thần bí Có đề phòng Cổ phát hiện, vậy bức trạng này, lực lượng tàng của làm người hãi. Bạn đọc truyện tại https://truyenfull.vn - http://truyenfull.vn
Trên trời, Tử thất luyện phải thay đổi sắc mặt. Thế bậc này dính tý nặng, gần kích hội tụ sức mạch của toàn bộ Tộc.
Ở bên cạnh Tử, Vô vẻ trong đen hắc động, nhiên dám kh/inh kích hợp lực kia.
Cỗ hình bàn lần chớp từng quyết, nhất thời kịch hội tụ Vô thành hắc chừng mấy vạn trượng. Lực thiên cái hình thành.
"Bang bang!"
Lực đ/áng s/ợ làm mọi thứ đều thập chí đất nứt ra tung tóe thành vết chịt vùng vực hàng nghìn trượng.
"Vèo vèo vèo!"
Từng thất luyện cuồn cuộn ngừng bên trong đen ngòm, trong tiếng trầm thấp. Ở trong hắc hình thành vụ n/ổ, thậm chí kịch liệt. Mà mỗi khi đọng Vô ngừng ra chùm phải bước. Tử ở bên cạnh thế sợ xanh mặt.
"Dược quả nhiên khó thập, lúc trước Đế h/ồn, khi đ/á/nh bại xong kích ngưng tụ toàn bộ nhân. đẩy rồi!!"
Ánh Tử khi hình Vô lần củng cố lại, xung quanh đã đi nhiều. Xem ra dễ chịu khi tiếp đò/n phản liều ch*t kia.
"Dược quả sai, so Linh đúng mạnh ít. cuối cùng cục mà thôi!"
Sau khi ổn Vô cúi xuống dưới, giọng nói nua chầm lên.
Cùng âm khàn khàn, lão tung ra vật hình trứng. Từ trên phát ra huyết chầm dung nhập trong quả trứng đó.
"Phanh! Phanh!"
Khi huyết quả trứng nhiên mạnh, tức tiếng thét cao vút, thê lương chốc vọng trời. trên trút xuống vùng núi non bên dưới rào.
Nhìn xuống dày đặc, mọi người đứng dưới biến sắc, vàng vận chuyển kịp hoàn thành chợt hắc mang cảm trước tê rần, khi cúi xuống trước mình đã thêm lỗ lớn khi nào, tươi kèm theo n/ội tạ/ng trút xuống khỏi mình.
"Đây cái quái vậy?"
Tiêu ngưng Viêm, bắt đạo. Những thứ hình giống loại đỏ tươi đôi lưỡi chúng khác rất lớn loại.
"Mấy thứ này cắn khí!" Lão thất thanh, ở dưới lão thêm mấy người tung thành đống đen sì.
Nhìn về sinh vật xuống, trận tuyến lâm lo/ạn kịch liệt. Chiến lập tức n/ổ, tiếng thê lương thảm thiết ngừng vàng lên. M/áu tươi thấm địa.
Dược giữa trung mảnh lo/ạn dưới tối sầm mặt, vung áo bào khủng bố trực tiếp phóng tới mấy trăm sinh vật làm chúng cong ngoắc cái bắt sinh vật kỳ lạ c/ứu hồi, chợt đồng tử co rút lại, cái.
"Thôn Linh Tộc! Tại này còn tồn Không phải chúng hoàn toàn ở thời kỳ sao?"
"Thôn Linh Tộc?"
Khi nghe tiếng sợ của Đan, nhíu mày nghi hoặc hỏi lại. Hắn cùng Lão liếc nhau cùng vẻ nghi hoặc trong đối phương, nhiên biết này.
"Ha ha, hổ ngươi đã biết vì phải ra các ngươi chưa?" Tử cười rất âm trầm.
"Khó trách, khó trách, thời càng ngày càng xuống dốc, ngươi trường tồn trước!"
Dược Vô trên phát ra cái cực kỳ đ/áng s/ợ. xuống dưới, áo huy động, người tuổi trong tay. quát to: "Dược lão, tự bạo, gian. Chúng ch*t phải lưu dược mầm mống huyết mạch Tộc!"
Nghe lời tan nát cõi ít giả ở trên bầy kìm mà r/un r/ẩy, khuôn vẻ quyết, ở trong tộc, việc hy sinh để tồn huyết mạch chuyện thiên nghĩa, do dự thực hiện!"
Cùng thời khắc hơi ôm cánh Lão, rực tâm. lúc rồi!