Linh Hồn Rực Sáng

Chương 6 + 7

22/07/2024 10:12

6

Nhà tôi nằm trong khu biệt thự ở trung tâm thành phố, khi taxi đến cổng khu dân cư, tôi mới phát hiện tiền lẻ của mình chỉ có 30 đồng, không đủ tiền xe.

Chú lái xe thấy tôi là học sinh, rộng rãi xóa nốt mấy đồng lẻ.

Khi tôi chạy đến cửa nhà, tôi thấy cửa khóa kín, không vào được.

Tôi trèo qua vườn hoa, bò lên cửa sổ nhìn vào, thấy tất cả đồ đạc đều phủ một lớp vải, bao gồm ghế sofa, bàn ăn, và cả món đồ trang trí gấu lớn mà tôi yêu thích nhất.

Biệt thự rộng rãi không có một bóng người.

Bây giờ là khoảng 9 giờ sáng, lúc này đáng lẽ dì Trương đang dọn dẹp, dì Lý đang bận rộn trong bếp chuẩn bị bữa trưa dinh dưỡng cho tôi.

Họ đã chuyển đi rồi, họ thật sự đã chuyển đi rồi!

Tôi ngồi trên bậc thềm trước cửa biệt thự, đầu óc trống rỗng.

Bố mẹ tôi đều là người nghiện công việc, từ nhỏ tôi đã được bảo mẫu chăm sóc, ngay cả khi đi họp phụ huynh cũng là bảo mẫu đi thay.

Cả năm tôi gặp bố mẹ chỉ vài lần rất ít ỏi, so với tôi, bố mẹ có lẽ quen thuộc với nhân viên dưới quyền mình hơn.

Điện thoại! Đúng rồi, tôi còn có thể gọi điện thoại!

Tôi phấn khởi bấm số điện thoại của bố mà tôi nhớ trong đầu.

"Số điện thoại quý khách vừa gọi không đúng..."

Số không đúng?

Tôi không tin, bấm lại lần nữa, vẫn là số không đúng.

Số điện thoại của tôi là số không đúng, số của bố cũng là số không đúng, số của mẹ thì tắt máy.

Còn ai, tôi còn có thể tìm ai?

7

Ông bà nội sống định cư ở Mỹ, quê mẹ tôi ở Bắc Kinh, hai người đều là con một nên trong thành phố này tôi không có người thân nào khác.

Tôi lo lắng bấm tay, không được, tôi nhất định phải tìm Lưu Thanh Thanh, không thể để cậu ấy lấy đi cuộc đời của tôi như vậy được.

Tôi tự đ/ấm vào đầu mình, ng/u ngốc quá, tôi còn có thể đi tìm Thẩm Bắc Thần!

Tôi và Thẩm Bắc Thần sống cùng khu, từ tiểu học đã học cùng lớp.

Có thể coi là thanh mai trúc mã.

Hồi nhỏ hai đứa thường chơi trò gia đình, thường đóng giả làm cô dâu chú rể, bố mẹ của Thẩm Bắc Thần rất thích tôi.

Mẹ của cậu ấy thường nửa đùa nửa thật với mẹ tôi rằng, nên để hai đứa đính hôn luôn.

Tôi đứng dậy lau nước mắt, nhanh chóng chạy đến nhà Thẩm Bắc Thần.

Nhà Thẩm Bắc Thần mở cửa, mấy người giúp việc đang bận rộn, nhìn thấy tôi họ tỏ ra rất ngạc nhiên.

"Cháu học sinh, cháu tìm ai?"

Một người phụ nữ trung niên đang lau ghế sofa bước đến, tay cầm khăn lau.

"Cháu...cháu tìm Thẩm Bắc Thần."

Nói xong tôi lại thấy mình ngốc nghếch.

Thẩm Bắc Thần giờ này đáng lẽ đang ở trường, tôi đến nhà cậu ấy làm gì.

"Cậu chủ Thẩm Bắc Thần tuần trước đã chuyển sang Mỹ học rồi, cháu là bạn học của cậu ấy à?"

Trời đất quay cuồ/ng, tôi ngồi phịch xuống đất, Thẩm Bắc Thần cũng sang Mỹ rồi?

"Cháu học sinh, cháu không sao chứ?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm