Không đợi đến Từ quay lại, làng đã đến tôi tôi ngay đêm.
Lão ta thấy những người khác đã mang th/ai sống ch*t không chịu tôi ở mẹ đẻ đêm đã kéo tôi về bằng được.
“Những người khác đã mang th/ai, vì sao con không có?” Lão ta ngờ nhìn bụng bằng phẳng của tôi.
Tôi thấy không giấu được chỉ đành ra sự thật hôm động phòng đó: anh không có chạm con, con tới tháng…”
Sắc mặt của làng nên phức gật đầu gõ đũa "Ăn cơm đi, chuyện mang th/ai cũng không vội, tiên tìm rồi sau.”
Cơm tối hôm là rư/ợu nếp với trứng chần nước sôi, hương rư/ợu nồng đậm trộn mùi hương kì lạ không khiến những cảnh tượng xuất đầu tôi là th* th/ể nữ vại ở nghĩa kia.
Tôi nhịn cơn buồn ăn xong, nhân lúc làng không ý đã vội chạy đến vệ sinh ra.
Trong đêm, làng lén lút mò phòng tôi, khẽ gọi "Niệm Kiều? Đã ngủ chưa?”
Tôi đ/è nỗi sợ hãi đáy lòng xuống, ch/ặt hai giả ngủ.
Ngoài cửa yên lâu, chỉ nghe thấy một cọt kẹt, làng mở cửa ra vào.
Lão ta vỗ mặt tôi, x/á/c tôi đã ngủ say, bỗng dùng vác tôi vai, hầm đất nhà.
Trong hầm đất đ/ốt một ngọn đèn dầu mờ tối, có người co góc nghe thấy động liền hốt hoảng hỏi: “Ai?”
Không ngờ là giọng của Từ Trị.
"Ta, bố Trưởng làng vứt bừa tôi đống cỏ lót bên cạnh mồ hôi: "Bố vợ con tới này, con mau uống rư/ợu kia đi, về sau là có sinh được một thằng cháu mũm mĩm rồi!”