Tĩnh Thư

Chương 35

20/04/2025 16:48

Chu Di Xuyên từng sang nước ngoài tìm tôi.

Tôi không gặp anh.

Mỗi buổi biểu diễn, anh đều ngồi ở hàng ghế đầu.

Âm thầm, lặng lẽ, không làm phiền, nhưng cũng chưa từng vắng mặt.

Anh tặng tôi vô số những đóa hoa.

Đều là loại tôi thích—rực rỡ, ngát hương, không quá phô trương.

Nhưng mỗi lần nhận hoa, tôi lại nhớ đến...

Buổi diễn năm ấy ở Bắc Kinh.

Trần Diên Đông đang đi công tác, vậy mà vẫn gửi tặng tôi cả một rừng hoa, phủ kín khán phòng nhà hát.

Hoa của anh không cần người mang đến tận tay,

Chỉ cần nhìn thôi đã biết: người ấy luôn dõi theo, luôn nhớ, luôn yêu.

Giờ đây, tôi và Trần Diên Đông đã dứt liên lạc tròn một năm.

Trước khi về nước, Chu Di Xuyên để lại cho tôi một phong thư.

Nét chữ vẫn mạnh mẽ như xưa, nhưng lạ thay, từng câu lại r/un r/ẩy như người viết đang thú nhận tội lỗi:

"Thư Thư,

Trước kia, anh từng rất gh/ét cách em đặt cả linh h/ồn mình vào múa.

Anh chê đôi chân em—đầy vết chai và bầm tím—thật x/ấu xí.

Anh cười nhạo nghề nghiệp của em, cho đó là thứ nghệ thuật rẻ tiền, là trò tiêu khiển của những kẻ nhàn rỗi thời xưa.

Trong lòng anh, em không cần ước mơ, cũng không cần ánh đèn sân khấu.

Em chỉ cần ngoan ngoãn đứng cạnh anh, xoay quanh anh, trở thành một món đồ anh có thể nắm chắc trong tay.

Anh đã từng tin rằng, dù có cưới vợ, sinh con...

Em vẫn sẽ là người không thể thay thế.

Người như chúng ta, nuôi vài bóng hồng—chẳng phải chuyện gì to t/át.

Anh tự cho mình là cao quý.

Còn em, mãi mãi là kẻ không có quyền lựa chọn."

"Thế nhưng em quay lưng đi.

Dứt khoát.

Không khóc, không níu kéo, không quay đầu lại.

Lúc ấy, anh mới biết thế nào là sợ.

Anh từng nghĩ, chỉ cần hủy đi giấc mơ múa của em,

Em sẽ chẳng còn nơi để quay về ngoài vòng tay anh.

Tiếc thay, anh đã nhầm.

Và anh nhận ra... đã quá muộn rồi, Thư Thư."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
11 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
12 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.

Mới cập nhật

Xem thêm