Ba tháng trước, tôi vẫn là học sinh cấp ba chưa phân hóa.
Thôi Trình vừa là bạn thuở nhỏ, vừa là bạn cùng bàn!
Cậu ấy học giỏi, đẹp trai, khí chất thanh tú, chỉ ngồi yên đã hút h/ồn.
Còn tôi là dân thể thao, ngày ngày mồ hôi nhễ nhại.
Mỗi lần tôi vén áo lau mặt, cậu ấy nhíu mày.
Những khi tôi cắn bút gãi đầu, cậu ấy thở dài.
Lâu dần, tôi thấy bực bội.
Thông minh thì giỏi lắm à?
Khi biết cậu ấy phân hóa thành Alpha, tôi cố ý chọc ghẹo: “Giờ cậu đã gh/ê t/ởm tớ thế này, về sau gặp Omega bừa bộn như tớ, chắc sẽ phát đi/ên lên nhỉ?”
Cậu ấy chăm chú nhìn tôi, ánh mắt tối sầm: “Nếu là cậu... Tớ có thể.”
Tôi: “???”
Gì thế này?
Tôi đuối lý nhưng vẫn cố phản bác: “Ai thèm làm Omega của cậu! Tớ là Alpha tiềm năng!”
Lúc ấy tôi tưởng mình chắc chắn sẽ thành Alpha, nào ngờ...
Trước khi nhập học, tôi thật sự phân hóa thành Omega!
Thế này thì tôi sẽ bị Thôi Trình chế nhạo đến ch*t mất.
“Sao im re rồi?”
Thấy tôi lặng thinh, Thôi Trình nhíu mày, đưa tay sờ trán tôi, giọng dịu dàng hơn: “Khó chịu à?”
Tôi ngập ngừng.
Cậu ấy không chê cười tôi?
Đẩy tay cậu ấy ra, tôi lầm bầm: “Không sao. Sao cậu lại thi vào đây?”
Với thành tích của cậu ấy, đáng lẽ phải vào Thanh Hoa chứ?
Nghe vậy, ánh mắt cậu ấy lay động, thong thả đáp: “Đại học A có chuyên ngành tớ thích. Với lại... Cậu một mình chạy xa thế này, dì dặn tớ phải chăm sóc cậu.”
Tôi im lặng.
Hóa ra là do tôi hẹp hòi quá.
Dù cậu ấy hơi khó tính, nhưng xét cho cùng cũng là bạn thân.
Nghĩ vậy, tôi ngước nhìn cậu ấy.
Bộ quân phục màu xanh rêu ôm lấy dáng người cao ráo, tóc đen rũ xuống, đường nét sắc sảo mà mềm mại, đẹp trai đến nghẹt thở.
Không khí bỗng nồng nặc mùi chanh xanh thanh mát hòa lẫn với hương đào ngọt ngào.
Tôi hắng giọng, cảm thấy người nóng bừng: “Thôi, tớ về ký túc xá trước nhé, nóng quá!”
Vừa nói vừa lau mồ hôi trán, tôi bước qua người cậu ấy.
Chưa đi được vài bước, cổ tay đã bị nắm ch/ặt.
Quay đầu lại, tôi ch*t lặng.
Ánh mắt cậu ấy như dính ch/ặt vào gáy tôi, đáy mắt tối sầm.
Nhưng ngay sau đó, cậu ấy đã buông tay, yết hầu lăn tăn, lạnh giọng nói: “Đi chung đi.”
Tôi gật đầu: “Ừ.”