Không Thể Chết

Chương 52

25/07/2025 18:56

"Tôi nghĩ bác là một người mẹ rất tốt, những việc trước đây bác đều làm rất tốt, nhưng cách bác kết thúc như thế này, xin lỗi tôi nói thẳng, rất là thiếu trách nhiệm. Bác đơn thuần chỉ là không muốn đối mặt với con gái, muốn nhân lúc con chưa biết gì nhanh chóng kết liễu bản thân. Vậy bác có nghĩ đến chuyện sau khi bác ch*t không?"

"Lời nói dối của bác có thể che giấu được một lúc, nhưng không thể giấu mãi mãi. Sau khi con bác nhận ra, nhất định sẽ đi/ên cuồ/ng tìm ki/ếm bác, tìm ki/ếm sự thật."

"Nếu vụ án của bác không ai quan tâm thì còn đỡ, vấn đề là vụ án của bác quá lớn, người trong thị trấn của bác đều biết. Bây giờ bác bị bắt, người trong thị trấn cũng đều biết. Đợi đến khi con gái bác trở về quê nhà, không cần con bác chủ động hỏi, hàng xóm láng giềng có thể sẽ trực tiếp nói với con bác."

"Lúc đó, bác muốn con gái mình tin vào sự thật từ miệng mọi người—rằng bác là một con q/uỷ gi*t người phân x/á/c mà không có lý do gì—hay muốn con biết rằng bác có lý do ẩn giấu?"

"Bác nói sự thật với tôi, không có bằng chứng cũng không sao, chúng tôi không tin cũng không sao, nhưng chúng tôi có thể giúp bác chuyển lời đến con gái. Con bác không cần bằng chứng, nhất định sẽ tin vào mẹ mình."

"Ít nhất hãy để con bác biết rằng, "Mẹ tôi không phải là người x/ấu". Đôi khi, lý do bác rời đi thường quan trọng hơn sự thật bác rời đi."

Nói câu này, tôi cũng có căn cứ. Bởi vì Hạ Diêu, người đã bịa ra lời nói dối đầu tiên, còn rõ hơn tôi: con gái bà là Chung Hồi nhiều năm sau vẫn không thể chấp nhận sự thật cha đã ch*t, nhưng còn quan tâm hơn đến việc cha có phải là kẻ x/ấu tr/ộm pháo hoa không. Vì thế, bà đã tạo cho con gái một hình ảnh người cha anh hùng.

Hạ Diêu im lặng, tôi hồi hộp chờ đợi phản ứng của bà.

Cuối cùng bà cũng nhượng bộ: "Được, tôi nói cho cậu."

Tôi siết ch/ặt điện thoại, nhớ lại nội dung tin nhắn lúc nãy. Tôi đã có linh cảm.

Hồ sơ khám bệ/nh cho tôi biết, Hạ Diêu năm đó sau khi bị khuyên nghỉ học đã bỏ nhà đi lúc nửa đêm, không phải là ngã xuống sườn đồi g/ãy chân. Mà là bị cưỡ/ng hi*p trên đường đi. Đây là nguyên nhân căn bản khiến bà bị chấn động tinh thần năm đó.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

HỆ LIỆT CỬA HÀNG NGƯỜI GIẤY (PHẦN 7) - CHỊ EM TRANH CHỒNG

Chương 4
Tác giả: Ăn Không No Không Vui Editor: Ting Ting Tang Tang Trong cửa hàng người giấy của tôi xuất hiện một đôi vợ chồng. Người vợ khẽ vuốt bụng bầu, cả người run rẩy, sợ hãi nép trong lòng chồng. Cô ta run giọng hỏi tôi: “Ở đây có thể trừ quỷ không? Tôi cảm thấy có một con quỷ đang bám lấy mình.” Cô ta nói không sai. Lúc ấy, trên đỉnh đầu cô ta quả thực đang có một nữ quỷ, toàn thân bê bết m//áu, ngồi nhìn chằm chằm hai người họ. Tôi vốn chỉ làm ăn với người ch*t, không làm việc cho người sống. Nhưng thấy vậy, tôi vẫn không nhịn được mà nhắc nhở: “Cửa hàng này mở ở giao lộ âm dương, đã có thể bước vào đây thì e là hai người sắp gặp đại nạn rồi.” Người đàn ông khinh bỉ nhổ một bãi nước bọt, chửi ầm lên rồi đẩy vợ ra: “Anh đã nói rồi, mấy chỗ này toàn lừa gạt. Trước tiên dọa người ta sắp gặp đại nạn, sau đó moi tiền!” Anh ta nói xong thì bỏ đi. Người vợ lại không đi theo, mà thay đổi hẳn vẻ mặt sợ hãi ban nãy, khóe môi nhếch lên một nụ cười. “Không trừ được quỷ cũng không sao. Vậy có thể cho tôi gặp nó một lần không?”
Linh Dị
0
Ba Ngày Rưỡi Chương 6
Nam Diễm Quỷ Chương 10