Tôi nấu ở mức bình thường

Chỉ đủ đảm bảo

thức chín tới, đ/ộc, gọi sắc - - vị.

Khi ở mình, thường đồ bên Nhưng giờ Hạo bị thương, ngày cũng cho ấy đồ hộp được.

"Thế nào?" hỏi mong đợi.

"Ăn được."

Không thương tích s/ỉ cực mạnh.

Khi đang tắm, giọng Hạo từ phòng tắm: "Bạch Hy!"

Tôi hỏi: "Nam chuyện vậy?"

"Em đây chút không?"

Tôi mở phòng tắm bước vào. Do tay trái bị treo nên khăn khi đồ.

Hít hơi, lật phần áo rồi từ từ kéo ra.

Tám múi cơ bụng lấp hiện mắt. Cơ Hạo chút thừa, xem mà m/áu trong sôi sùng sục.

Tôi quay định chạy trốn bị nắm tay giữ lại.

"Còn quần nữa."

Nghe xem, đây nói sao? Là thứ gái thân lớn tuổi như nghe được sao?

"Quần... quần thì tự đi. Em tiện nói.

"Vậy cân nhắc lại nói trong siêu lúc nãy đi."

Tôi ngớ người, lúc nãy trong siêu nói cơ?

Nam Hạo dùng tay eo tôi, kéo mạnh về trước. Cơ sát phần thân trên trần truồng của anh, khí lập tức trở nên ám muội.

"Bạch làm bạn gái nhé?" Hạo dịu dàng bên tôi.

Chỉ chú nai nhỏ trong lồng sắp nhảy khỏi cơ thể, tứ chi rũ rượi, trong đầu còn vọng âm thanh:

"Anh tắm rồi nói!"

---- Chương 12:A3j5o948TetZ4ynjvGALVA -----

Tôi giãy thoát khỏi vòng tay anh, chạy vội khỏi phòng tắm. Uống vài ngụm lạnh để bình tâm lại.

Nam Hạo tắm bước ra, mặc áo. Ánh đèn phòng khách tôn thân cơ bắp những còn đọng trên da thịt lấp lánh.

Tôi vội lẻn phòng tắm khi để bật vòi hoa sen cho đầu óc tỉnh táo.

Sau khi tắm xong, chăn ghế sofa.

"Nam tay còn đ/au, sofa lại Anh giường đi."

Nam Hạo kéo phịch ngồi đùi, vòng tay ôm eo.

"Bạch trả khàn.

"Phó thiếu ở du thuyền chơi gh/ê đấy." cố ý chọc tức, "Ôm đông ôm tây, bảo chưa yêu ai? Em tin!"

"Gh/en đấy à? CoCo?" Hạo nhướng mày trêu chọc.

"Em mà!"

"Em phải chịu trách nhiệm với anh." Anh ngửa lộ vết hôn chưa tan.

Mặt bừng đến tận mang tai, ôm giấu bờ vai.

"Hoặc... chịu trách nhiệm với em."

Nam Hạo bế như bế trẻ con, đi thẳng phòng xuống giường.

"Anh... làm hoảng hốt, "Tay còn chưa lành!"

"Một tay cũng đủ xử lý."

Nhắm nghiền mắt chẳng động tĩnh gì.

"Anh nói tay vẫn bế được em, đang nghĩ thế?" trêu chọc.

"Nam gào tức tối.

Anh ôm lòng, hôn trán.

"Vậy đồng ý rồi nhé?"

Gật tựa cánh tay chìm giấc ngủ.

Sáng sau tiếng chuông báo thức lên. mắt khuôn điển trai, cố trườn dậy khẽ.

Đang đ/á/nh răng, Hạo ôm eo từ Gương chiếu mái tóc rối ánh mắt ngái của tựa đầu vai tôi.

"Chào buổi sáng." khàn đặc.

Tôi nhổ bọt thêm đi, khi được nghỉ mà."

"Không em... được." Anh cằm nũng nịu.

"Đội trưởng Nam, cấp dưới biết bộ này của không?"

"Chỉ muốn cho thôi."

Lòng thầm nghĩ: Đảm bảo chưa yêu ai nói dối! Dỗ ngọt như mía lùi.

"Anh đưa đi làm, chiều đón về."

"Không cần đâu, công ty gần mà."

"Anh yên tâm."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm