"Nói thật đi! Không nói, tôi nhét cô trở lại đấy." Cơ Phàm Âm lạnh lùng mở miệng.

Chị họ liếc nhìn cái bụng đầy n/ội tạ/ng bẩn thỉu chảy ra của con quái vật, ánh mắt r/un r/ẩy không ngừng.

"Là... Tạ Hiên Dật, anh ấy tìm đến tôi, nói rằng anh ấy thích tôi."

"Anh ấy là nghệ sĩ hàng đầu mà, luôn là thần tượng của tôi, đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi, nói rằng anh ấy thích tôi."

"Bất kỳ fan nào trên đời gặp phải chuyện này, chắc đều không thể cự lại được."

Tạ Hiên Dật!

Tôi và thím Lâm Nhu nhìn nhau, lập tức hiểu ngay chị họ đang nói đến ai.

Chị họ đắm chìm trong vẻ hạnh phúc của quá khứ: "Anh ấy rất dịu dàng với tôi, dù ở phương diện nào, cũng khiến tôi không thể nào quên."

"Nhưng một buổi tối nọ, anh ấy khóc trong vòng tay tôi, từng lời từng chữ kể về bí mật không ai biết của mình."

"Lúc đó tôi mới biết, người đàn ông em yêu nhất hóa ra đã từng ở bên cô ta."

Chị họ chỉ tay đầy h/ận th/ù vào thím Lâm Nhu.

Miệng tôi há hốc rồi lại ngậm ch/ặt.

Chuyện này... biết nói sao giờ?

"Cô nói phần trọng điểm vào." Cơ Phàm Âm đã rất mất kiên nhẫn, quát thẳng vào mặt chị họ.

"Tôi không hề muốn bố tôi và bác ch*t, tôi chỉ muốn cô ta ch*t một cách lặng lẽ thôi."

"Nhưng đúng lúc đó tôi lại chứng kiến cảnh tượng nh/ục nh/ã ấy, là hắn ta, hắn nói chỉ cần tôi h/iến t/ế linh h/ồn của bố tôi và bác, Tạ Hiên Dật cả đời này sẽ chỉ yêu mình tôi."

Chị họ chỉ tay vào con quái vật dưới đất, kinh hãi lùi lại mấy bước nữa.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm