Mọi xung quanh nghe đây món đồ giá, cũng kéo xem.
Thấy đều rất quan viên ngọc, đàn chị Chân tự hào công, nhanh chóng nói: "Không vậy bà mẹ cháu đã biệt mời sư Tàng Phong khai quang cho viên này! Trên viên viên đ/á quý khắc hoa mang ý nghĩa phúc thọ lâu. nhất nhận lấy tấm lòng này!"
"Đại sư Tàng Phong?!"
Nghe thấy này, bên cạnh am xôn xao.
"Tôi nghe sư Tàng Phong đã ẩn cư trong núi nhiều năm rồi! Chân thật sự tìm sư Tàng Phong sao?! Thật tuyệt vời!"
"Ôi, cô Chân, giới thiệu không? Gần đây gia đình chuyển m/ộ tổ, rất không biết mời ai xem phong Nếu mời sư Tàng sẵn chi bao nhiêu tiền cũng không tiếc!"
"Đúng cũng muốn sư Tàng Phong xem vận mệnh cho tôi! Cô Chân, tôi…"
Chỉ trong phút chốc, bầu không khí của buổi tiệc đã lên tới đỉnh điểm.
Chỉ tôi, ngồi mặt ngác.
Đại sư Tàng Phong mà nói, không bố chứ?
Nhưng giờ không lúc để nghĩ về điều đó.
Tôi viên đang cuồn sát trong lòng cảm thấy bất an.
Do chút, kéo tay Li, nhỏ giọng nói: "Hồ Li, viên đó vấn đề. Sau tiệc nhất tìm cách…"
"Cái gì? Viên vấn đề?!"
"…"
Tôi muốn Li đợi tiệc nhật kết tìm hội lấy viên từ bên cạnh bà để nghiên c/ứu kỹ hơn.
Không ngờ…
Hồ Li lại giọng lớn không diếm thế này.
Khiến cả đồng loạt về phía chúng tôi.
Tôi vừa ngẩng đầu lên, đã bắt gặp mắt gi/ận của đàn chị Chân.
"Cố Vi Vi, em viên mà mẹ chị chuẩn bị vấn đề?"
"Um…"
Trong phòng rơi im lặng, cả đều tôi.
Tôi chưa bao giờ gặp tình huống bị sốc tức.
Thấy không gì, Li không biết điều, vẫn tiếp tục hỏi: "Vi Vi đi, vấn đề gì?"
Tôi thực sự không biết làm sao.
Cuối cùng, biết vòng vo: "Viên này, mặc dù bề ngoài trong suốt, nhưng nếu kỹ, sẽ thấy bên trong đen mờ mờ. Không giống đã khai quang, mà vẻ… giống đồ táng đào lên."
"Đồ âm khí rất nặng. Nếu để bên lâu, không làm tổn hại vận mà còn ta bị thọ."
Hồ Li nghe xong, hít khí lạnh.
"Cái... gì?!"
Bà hoảng hốt, bỏ viên lại hộp.