Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 47: Tiểu Thuần ra tông môn

05/03/2025 16:29

Dịch: Hàn Long- nhóm dịch: HTP

Sáng sớm, khi trời tiên chiếu nhận lệnh bài thân phận chấn động. đứng sân nhỏ thoáng căn nhà cư ngụ hơn hai thở tiếng.

“Việc định chú cẩn thận, mạng nhỏ vứt bỏ ủ mày chau, mặc vào bảy tám áo da, nồi lớn Trương Bàn cõng lưng. vốn nhỏ g/ầy, mặc phục quả bóng.

Mang tâm dày đặc, rời khỏi Sơn, bờ nam. Trên đường ít ngoại thấy hắn, đều bị phục sốt.

Bạch đưa đám, nếu gặp người vẫy tay từ biệt, dần bờ nam. Vừa mới thấy hai người. Trong đó đang khoanh chân ngồi, người cô gái. Nhìn bóng thấy mắt. Cô gái đang kiên nhẫn lui môn.

“Đỗ Phỉ?” sững sờ.

Giờ phút thấy Thuần, sốt Nhất khi mặc phục vậy nhíu mày.

“Người đứng điều Hầu huynh tích ngươi?”

“Là Thật hợp vội ho tiếng, tùy quét Phỉ. Gã biểu tình, vừa rồi tràn sát Khi gã, cười cười cái.

Trong lòng khẽ động, khi đến dĩ nhiên phân tích lần này, Kim sẽ động nào. Trong đó, giản đúng tìm đồng chấp này, khi rời môn, tay bóng tối. Như vậy liền thần q/uỷ hay.

Giờ phút này, luận hay đáy lòng đều nghi, tự nhiên sẽ để ngoài, hướng cười ngây ngô.

“Tại Thuần, huynh là...”

“Thanh Sơn, Viêm.” Thanh nở chậm rãi miệng.

“Thì huynh. huynh liền thấy tuyệt hệ tầm thường. Ta lần tiên chấp vụ, mong huynh dìu dắt hai.” vội ôm phát hiện tu vi phương Ngưng khí tầng bảy.

“Dễ nói, dễ nói.” Trong Viêm kh/inh miệt thấy khẽ quét qua. Sở dĩ gia bởi vì Kim hứa món lợi lớn, khiến cực kỳ động tâm. Lúc mới đồng chấp này, lừa gi*t Thuần.

Việc với giản, cần bản thân trực cần ngáng chân, muốn bỏ mình.

Duy cần chú đó để thấy. Nhưng lần cả hiển nhiên Kim động.

Đỗ nhíu mày, lần chấp vụ, ràng đụng với tên gia hỏa mình gh/ét này. Nhiệm lần người khác áp đặt chủ động nhận tuy định, tổng vẫn giản, điểm cống nhiều.

kẹt Ngưng khí tầng viên mãn lâu rồi, nên muốn đạt điểm cống để đổi lấy đột phá. Nghĩ Hương, càng gh/ét Thuần.

“Nhát chuột!” thấy dạng đáy lòng càng thêm Nhất phương toàn thân quả bóng, đeo nồi lớn, thấy dáng sợ đến cực hạn rồi.

Giờ phút hừ lạnh tiếng, để nữa, hướng Viêm ôm quyền.

“Phùng huynh, người Xin lấy Hành Phàm, sớm hoàn vụ, mau trở lại.”

Phùng Viêm mỉm tay vỗ túi trữ vật. Lập tức đạo sáng trắng đón lớn dần, nhanh liền hóa trắng hai trượng giữa trung.

Từng trận linh chấn động từ truyền tạo uy bất phàm.

“Phùng huynh, đây gì?” khi nghe thấy tiếng xì xì bắt đ/á/nh giá. Vật ấy vẫn lần tiên lửng giữa vẻ vật cưỡi được, càng thấy bất phàm.

Trong vẻ kh/inh miệt, Viêm cười cười.

“Vật ấy Hành Chúng chấp vụ, nếu địa phương xôi sẽ chúng thuê này. Nó cần tiêu quá nhiều linh điều khiển, sử dụng thuận tiêu linh thạch Viêm xong thân hình nhảy lên, rơi vào thuyền.

Đỗ sát ngay sau, vội nhảy lên. Cái lớn, nhiều, dung nạp ba người vẫn dư xài. cùng, sờ sờ này, càng thấy vật tệ.

“Đợi chiếc.” lẩm bẩm.

“Ngươi mình b/án m/ua nổi!” dáng nhà quê miệng mỉa mai.

Bạch ghé đ/á/nh giá nghe thấy vậy nhẹ gật đầu.

“Nếu b/án chừng m/ua được.”

“Ngươi!” phượng lườm ng/uýt, đang muốn miệng, Hành Phàm điều khiển Viêm, vù tiếng hóa đạo hồng, thẳng đến chân trời xa.

Tốc độ nhấc lên tiếng rít, tầng màn sáng lên, ngăn cản lớn, khiến ba người mặc nghe tiếng ngoài, những sẽ giác khỏe.

Từ lại, dần biến chân trời.

Cùng luc đó Dược Sư Điện Sơn, vị phụ tấn chức dược đồ đang cầm tay ngọc giản, lông mày thoáng nhíu phát.

“Chấp Pháp đường vượt Sơn ta, chấp vụ?” kỹ ngọc giản, lâu lông mày buông ra. thấy giản, tuy định, tính mạng.

“Kẻ lười biếng rồi, hơi trừng ph/ạt thể.” nhớ những lời nhắc nhở với tính lời Lý Thanh Hậu khi đi, vì vậy để ngọc giản để nữa, tục dược.

Cùng đó, Thanh Sơn, môn, động phủ, Kim đứng nơi đó, xa, vẻ lãnh.

“Dùng tu vi Viêm, bóng tối lừa gi*t dễ trở bàn tay. Thuần... Thảo mộc tạo nghệ tệ. Đáng tiếc, khả thành. này, hẳn nghi ngờ!” Kim hiển hiện nhàn hàn, mỉm người trở động phủ.

Trời xanh xanh biếc vạn dặm. Ở này, mặc hồi hộp, khi thấy đất chân biến nhỏ vẫn nhịn phấn chấn tinh thần.

Hắn thò dưới, thấy từng tòa ki/ếm, mảnh mạch hẹp rồng. Đặc thấy một... Con sông lớn long trời lở đất!

“Thông Hà...” thở sâu. Sau khi trở ngoại môn, lật xem nhiều tư liệu, toàn tu chân tế đều dựa vào dòng để tu hành.

Dòng sông căn nguyên cả linh khí.

Cho nên phàm đều lập những nơi Hà. Càng linh khí càng nồng đậm.

Chỗ Khê coi thôi, mặc thế, sững vạn ngã. thấy tư liệu từng nói, Khê vạn này, du, vị tổ khó lường mạnh mẽ gi*t với gia tộc tu chân du, nhận tán đồng tông, mới du.

“Nghe trình độ cường những mấy Khê so sánh. Mà ng/uồn, truyền thuyết... càng kinh khủng hơn nữa.” đ/è kích động lòng. này, lòng cảnh giác.

Dòng đó xa. Nước sông vàng, biển liên tục cuồn cuộn chảy xuôi. Bên sông, bốn tòa cao ngút trời, linh khí kinh người.

“Chỗ đó bờ bắc Khê rồi.” bốn tòa bờ thấy ngọn Khê Tông, tòa kéo hình cây cầu bằng núi!

“Chủng Đạo Sơn!” Lúc khi bị Lý Thanh Hậu mang đến từng thấy những thứ này, đó vẫn phàm giờ ngoại môn, lần nữa lại, hoàn toàn bất đồng.

Chiếc dần rời môn, dọc dòng cuồn cuộn thẳng du.

“Đỗ muội, đệ. hẳn các đều lần này, nơi chúng Lạc Tinh mạch Hà. cuối Hầu truyền tin này. Lạc Tinh mạch thuộc biên Khê rồi, mạch phạm vi Huyết Khê Tông.” Viêm hờ hững miệng, bị tiếng xen lẫn mơ hồ rõ.

“Việc lẽ sẽ những định, chúng nhận vụ, đều chuẩn bị tâm lý, nên cần cẩn thận sẽ trở ngại gì.”

“Chỉ nơi chúng muốn quá xa, linh thạch tiêu nhỏ, nên phần lớn hay vẫn nên đi. nơi khó vượt dùng này.” Viêm xong, sâu hàn mang lóe lên, rồi nhắm trước.

Đỗ muốn để Thuần, dựa vào đó thổ nạp.

Trong lòng cảnh giác, mặc khoanh chân lòng vẫn luôn cân nhắc xem hai người đến ai mới người Kim phái tới.

“Khả nhỏ... Như vậy Viêm này, tám phần rồi!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm