Chẳng sợ nghỉ việc, giữ - nhân viên xuất sắc công ty?
Trời ơi, ai Tạ tốt ấy thật sự tuyệt.
Bước ra khỏi cổng công ty, bất đụng một người phát tờ rơi.
“Anh ơi, bơi lội và gym ạ?”
Tôi vẫy tay xạ: “Cảm cần...”
“Khoan đã!”
“Phòng gym các cậu làm thẻ bao nhiêu tiền, có giảm giá không?”
Tôi quyết định rồi, thay vì ngắm nghía “mẹ tự mình trở “bố vừa vừa được ngắm mình!
Tôi vẻ viên đến gym, sau một giờ thử, ngại quẹt thẻ ngân ký luôn.
Vì bỏ tiền ra, tháng đầu đều đặn.
Đến mức Tạ cũng ra sự khác biệt.
Anh ấy vô tình hỏi: “Dạo này tan làm chạy nhanh thế?”
“Chịu khó đấy, đồng nghiệp mỗi cậu đều đến gym?”
“Dạ” cười tươi trả lời, “Muốn cho dáng ấy mà.”
“Ừ.” Tạ gật đầu nhẹ, “Cậu ở đâu?”
Tuy hiểu sao lại hỏi thế, vẫn thật thà đáp: “Cách công ty hai con Orange Star.”
“Ừ, rồi.”
Mấy sau, thấy bóng dáng ở gym.
“Sếp, cũng đến à?” được, “Dáng thế còn chăm nữa hả?”
“Ngồi văn lâu quá, giải tỏa.”
Nhìn mặt vô anh, tự nghĩ thầm:
“Mình mà, ai sinh ra là ‘bố Cũng chứ!”
Nghĩ thấy tràn trề năng lượng.
Nhìn thấy viên từ xa, chạy lại “Chào viên!”
Hắn cũng vẫy tay: Vân, cậu tự nhé, ăn cả rồi, ki/ếm đồ ăn đây.”
“Được, đi.”
Ngay lúc đó, giọng Tạ vang bên tai tôi:
“Đây là viên cậu à?”
“Phải.”
“Cậu ra hắn tăng cơ bằng bột whey à?”
“Hả?”
“Không à?”
“Ờm... thật ra cũng bao giờ, lắm.”
“Không sờ tay xem, sẽ sự khác biệt.”
Nói xong, Tạ đưa tay ra trước mặt tôi.
Tôi do dự, véo một cái.
Thật lòng chẳng được khác biệt.
Có tay bị làm sao rồi.
Nhưng vì là nên vẫn làm ra vẻ nghiêm túc gật đầu.