Chính ngày đút cơm tôi, nghe và chép tôi.
Biết tiện, ngay cả tắm rửa ấy chạy tới giúp.
Nhờ Chử, những bị rớt môn cao lên đáng kể nữa.
Sau đó, bày lòng ơn, đã tay làm một chiếc vòng cổ thủ công hình nhỏ ấy thích nhất rồi tặng ấy.
Không ngờ ấy vẫn luôn nó trên cổ.
Tôi liếc nhìn Chử, rồi chột dạ nuốt lời chối.
Được ý, quá đáng.
Không chỉ tới lui vào sau khi tắm xong mùi hương của ấy, bắt làm tổ ấy trên giường, bắt nằm cuộn tròn chăn nệm vương mùi của cả hai đứa rồi cùng ấy.
Thậm chí, vào nửa đêm, ấy đưa đuôi vào tay tôi, bảo ấy xoa cơn bồn kỳ biến đổi.
Ban đầu rất sẵn lòng đỡ ấy.
Dù sao thì đẹp trai tốt bụng, tình nghĩa xưa nữa.
Cho đến khi nghe được những lời của Lượng...
3
Hôm đó, nói cảm ơn vì khoảng đã vì ấy, và tặng một sợi chuyền.
Tôi vừa nhìn đã nhận ra ngay, mặt chuyền chính đuôi của ấy.
Tôi ý lắm.
Cứ nghĩ ấy bảo vệ tôi.
Dù sao một bạn sói, khi trại chắc dọa được kha khá động vật hoang dã.
Tôi vênh váo sợi chuyền ra ngoài, bị Lượng túm hỏi:
"Cậu chó nào rồi thành cái vòng thế?"
Vì muốn nói mật của Chử, ậm ờ chuyện.
Rồi nhớ đến chuyện Lượng rất thích thế giới động vật, bèn hỏi ta vài câu về đặc của sói.
Mắt Lượng sáng rực: "Sói á? Đúng rất thích đ/á/nh dấu bằng mùi hương đấy. Chúng ý lãnh thổ rất sẽ đ/á/nh dấu ổ của mình các thứ."
Con mồi của ấy sao?
Tôi lạnh phân nửa: "Thế việc làm tổ thì sao?"
"Thông thường cái làm tổ, đực thoảng một tay, chủ yếu kỳ sinh sản."
Tôi mình rõ, chắc chắn cái sẽ sinh đẻ cái ấy.
Vậy thì chỉ thể ăn dự trữ của họ thôi.
Tôi ấy anh em, ấy ăn.
Nửa trái tim ng/uội lạnh.