Nếu không phải biết nhiệm vụ phụ chỉ mình tôi nghe được, tôi đã đ/ấm hắn vài quả rồi.
Vợ chồng trung niên hôn một cái, á/c mộng mấy đêm chưa hết. Huống chi là chúng tôi từng chia tay hai lần.
Vừa hoàn thành nhiệm vụ, Lục Quan Lan đã lao đi tắm rửa.
Có cần làm quá vậy không? Hôn tôi một cái mà phải khó chịu thế à?
Bực bội ăn xong trứng ch/áy, tôi liền gọi tài xế đưa đi ghi hình gameshow.
Tôi thường xuyên tham gia các chương trình giải trí.
Vừa rồi, tôi có nhận gameshow thoát khỏi phòng kinh dị, là gameshow phát sóng trực tiếp.
Dù tôi nhát gan nhưng tiền họ trả nhiều quá. Ch*t tôi cũng phải đi.
Hơn nữa, còn được tạm xa Lục Quan Lan một ngày.
Cái hệ thống q/uỷ quái này đã ràng buộc chúng tôi nửa tháng, ngày nào cũng phải "dính như sam" với người cũ đúng là kinh dị thật.
Tôi vừa cúp máy, một ly sữa đã được đưa tới trước mặt.
Lục Quan Lan nói: "Tiện đường, cho tôi đi nhờ."
Tôi cầm lấy ly sữa liền chạm phải mu bàn tay lạnh ngắt của hắn.
Người này tắm nước lạnh à?
"Xin lỗi, không tiện."
Tôi vẫn còn ghim chuyện vừa rồi, liền cố ý lấy khăn lau chỗ hắn chạm vào.
Rồi nói kháy: "Lục Quan Lan, sau này tắm nước nóng đi."
Lục Quan Lan khó hiểu nhìn tôi.
Tôi giả vờ không hiểu ý hắn, vỗ vai ra vẻ quan tâm:
"Tuổi cậu cũng không còn trẻ nữa, chú ý sức khỏe."
Lục Quan Lan khẽ cười: "Anh Hàn nên lo cho mình trước đi."
"Dù sao lúc 20 tuổi cậu đã đ/au lưng, mấy tư thế khó hơn một chút đã không làm được rồi."
"……"
"……"
Tôi suýt ch*t ngạt vì một ngụm sữa.
Lục Quan Lan đứng dậy, trước khi ra cửa còn bổ sung một câu. "Rảnh thì tập yoga nhiều vào."
Tôi vớ lấy hộp khăn giấy ném vào cửa. "Lục Quan Lan, đồ khốn nạn!"
"Đừng tức gi/ận."
"Người khác gi/ận, mình không gi/ận, gi/ận nhiều sinh bệ/nh."
"Nếu mình gi/ận lại đúng ý hắn rồi, hao tâm tổn sức lại thêm phiền."
Tôi lẩm nhẩm suốt đường, vừa xuống xe đã đối mặt với Lục Quan Lan.
"……"
Ở ngoài chúng tôi luôn giữ khoảng cách, giả vờ không quen biết.
Lục Quan Lan liếc tôi một cái, khóe môi khẽ nhếch, được trợ lý và đoàn gameshow tiếp đón vây quanh rời đi. Hắn mặc vest bảnh bao, đầu chải bóng loáng, đeo kính râm, miệng mím ch/ặt - đúng chuẩn bộ sưu tập "đỉnh cao phẫu thuật thẩm mỹ" của đàn ông.
Đám fan nữ hú hét vây quanh hắn. Tôi nhăn mặt hỏi ê-kíp: "Sao anh ta lại ở đây?"
"Ảnh Đế Lục tự nguyện tham gia nên tập này có khách mời bí ẩn. Đây là lần đầu tiên ảnh tham gia gameshow đấy!"
"Thêm người tùy tiện thế, nguyên tắc đâu?"
"Hay là đổi anh ra?"
"……"
Ok, fine.
Kẻ yếu thế như tôi đành nuốt hờn.
Bước vào phòng giải đố kinh dị nhất, tôi bắt đầu nhiệm vụ "con hề" khiến khán giả thỏa mãn bằng những màn la hét thảm thiết. Nhưng khi bóng m/a cô dâu lơ lửng áp sát, tôi liền rú lên thất thanh: "Lục Quan Lan!!!"
Một vòng tay vững chãi ôm tôi dậy. Hơi thở bạc hà quen thuộc vang bên tai: "Đừng sợ, có tôi đây."