Năm con lên ba tuổi. Một đêm nọ, tôi vô tình nhắc đến "Lão Vương" - người đã sớm trở thành Ảnh Đế. Tạ Yến Trì nổi cơn thịnh nộ.

Anh ấy gây sự cả đêm, mãi mới chịu thôi. Khi tỉnh dậy, anh đang tựa vào đầu giường, mắt không chớp nhìn tôi chằm chằm.

Tôi mơ màng ngẩng đầu hôn nhẹ lên má anh, vô thức càu nhàu: "Người ta 'Lão Vương' đã thành Ảnh Đế rồi, em xem hai tập phim của anh ấy thì sao chứ? Gh/en t/uông dữ vậy, với lại em và anh ấy có liên quan gì đâu..."

Ngay lập tức, Tạ Yến Trì bịt miệng tôi. Giọng điệu bẽn lẽn tức gi/ận: "Anh biết rồi, em đừng nói nữa."

Bình thường, tôi phải đảm bảo với Tạ Yến Trì ba lần bảy lượt, anh mới chịu buông tha. Hôm nay anh có vẻ không ổn!

Tôi bất ngờ mở to mắt, thấy Tạ Yến Trì mặt đỏ bừng, mím ch/ặt môi. Tôi lập tức nảy ra suy đoán: "Anh hồi phục trí nhớ rồi?"

Tạ Yến Trì tức gi/ận liếc tôi một cái.

Tôi: "..."

Ha ha ha ha, quả nhiên là thế.

Tôi lật người ngồi dậy, ôm lấy eo Tạ Yến Trì, cười tủm tỉm: "Xin hỏi một câu có phần khiếm nhã, anh có thể làm cha đứa bé của em được không?"

"Chồng à, câu này nghe quen không?"

Tạ Yến Trì tức quay mặt đi. Nhìn trời nhìn đất, chẳng thèm nhìn tôi.

Tôi cũng quay theo. Di chuyển ánh mắt theo hướng anh nhìn, trên dưới trái phải, cười một cách đầy khiêu khích: "Ai nói cơ nhỉ, khó đoán quá!"

Tạ Yến Trì tức sắp phát n/ổ như cá nóc. Còn tiếng cười của tôi vang như tám mươi con vẹt: "Ha ha ha!!!"

Làm phiền đến Tạ Yến Trì. Anh bẽn lẽn tức gi/ận đ/è tôi xuống giường, cắn yêu như chó con một cách vô lý: "Nhan Tuệ, em không được cười!"

...

Lúc này, nắng ngoài cửa sổ thật đẹp, rực rỡ ấm áp. Như tình yêu Tạ Yến Trì dành cho tôi.

Hết

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tôi nghe thấy tiếng lòng của mục tiêu công lược

Chương 10
Tôi đã công lược Tần Hoài suốt 3 năm, làm người “vợ” hiền thục nhất, chăm sóc anh từng li từng tí, vậy mà vẫn chẳng thành công. Hệ thống thở dài: [Cậu là lứa kém nhất mà tôi từng dẫn dắt.] Sau khi rời khỏi hệ thống, tôi thấy cả người nhẹ nhõm. Tôi biết Tần Hoài chưa từng thích tôi, kết hôn với tôi cũng chỉ là vì tức giận với bạch nguyệt quang mà thôi. Hôm đó, tôi vẫn đưa tập tài liệu cho anh, nhưng lần đầu tiên không chủ động hôn anh, cũng chẳng nói câu “em yêu anh”. Tôi nhìn môi Tần Hoài không hề động đậy, nhưng trong tai lại vang lên giọng nói của anh: [Sao hôm nay vợ không hôn mình? Bây giờ mình sống được là nhờ nụ hôn buổi sáng của vợ đấy, có phải hôm qua mình quá hung dữ với em ấy không? Cái hệ thống chết tiệt này bắt mình phải làm lốp dự phòng bám đuôi, vợ tốt thế này sớm muộn cũng bị mình dọa chạy mất. Thật muốn đè em ấy xuống ngay cửa ra vào rồi… Bíp bíp bíp…] Sáng sớm tinh mơ, tôi chỉ cảm thấy tai mình vừa bị tra tấn…
456
7 Hàng hạng hai Chương 17
9 Súp Của Mẹ Chương 30
11 Nhật Ký Xác Sống Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm