Thế giới oán niệm biến mất, sát khí trong hố đen dần tan đi, lộ ra hình dáng nguyên bản.

Mọi người đều hít một hơi lạnh, bên trong rõ ràng là một ngôi m/ộ lớn được bảo quản nguyên vẹn.

Dưới đáy hố toàn là xươ/ng trắng chất đống, hàng vạn bộ xươ/ng khó mà ước tính hết được.

Xung quanh hố được khảm đầy những cỗ qu/an t/ài đen kịt, dày đặc chồng chất.

Sau khi kiểm tra, những bộ xươ/ng đó đều đã trên trăm năm tuổi, nhà chúng tôi lập tức được gỡ bỏ nghi ngờ.

Sân nhà đông nghịt cảnh sát vũ trang, hàng loạt máy bay không người lái và thiết bị thăm dò tiến vào hố sâu đen ngòm để khảo sát.

Sự việc lập tức gây chấn động dư luận xã hội.

Kỳ Phàm Âm giao tên yêu tăng kia cho cảnh sát, theo lời cô nói: Tội á/c đã làm ở nhân gian phải được thanh toán sạch sẽ thì mới đến lượt cô ra tay.

Nhưng tên yêu tăng này không có danh tính rõ ràng, cảnh sát trưởng Tôn đem đi xử lý như kẻ không giấy tờ. Sau khi điều tra, ông ta vác trên mình rất nhiều mạng người.

Lừa gái trẻ ngủ với mình, nói có thể giúp người ta cải vận, quay đầu những cô gái đó đều ch*t không rõ nguyên nhân.

Lúc ch*t trông đều như già đi cả chục tuổi.

Bị hút khô tinh khí và tuổi thọ.

Yêu tăng trước khi bị cảnh sát trưởng Tôn mang đi, vẫn còn khẩn cầu Kỳ Phàm Âm c/ứu mạng.

Cô gái trẻ thẳng thừng ch/ửi vào mặt: "Thằng đại ngốc!"

Rồi đặt lên người ông ta một đạo cấm chế, ngăn ông ta tiếp tục làm yêu làm quái.

Mẹ tôi cũng tỉnh lại, trong mắt đầy hoang mang lo sợ, ông nội hoảng hốt lùi lại mấy bước, sợ mẹ tôi lại có hành động quá khích.

"Điềm Điềm, nhà mình sao thế này?" Mẹ nhìn bố nằm thoi thóp dưới đất, sợ hãi đưa tay thử hơi thở.

Lúc này chú tôi râu ria xồm xoàm chạy vào trong trạng thái đi/ên cuồ/ng.

Ánh mắt tối tăm của ông nội bỗng sáng lên, nhặt ngay cây gậy dưới đất đ/á/nh tới.

"Có phải mày không, dẫn sói vào nhà, hại cả đại gia đình chúng ta."

Chú tôi mặt mày âm trầm:

"Tao không hại chúng mày, chính chúng mày mới hại tao." Đột nhiên ông ta nghĩ tới điều gì, xông tới định bắt Kỳ Phàm Âm nhưng bị Đại Cước đ/á ngã xuống đất.

"Con trai tao đâu? Nó ở đâu? Các người làm gì nó rồi?" Chú tôi dường như đã đoán ra điều gì, gào thét kinh hãi.

"Chú à, chú xem bụng cháu, to lên nhiều nhỉ!" Tôi đứng trước mặt ông ta, tay xoa xoa bụng tròn vo, thứ bên trong cựa quậy liên hồi, "Chú yên tâm, lúc anh họ ch*t không đ/au đớn lắm, cháu ra tay rất nhanh gọn."

Tôi làm động tác đ/âm d/ao.

Chú tôi không tin nổi, ôm mặt khóc rống. Mẹ kéo tay tôi cố tìm dấu vết đùa cợt trên mặt tôi:

"Điềm Điềm, con đừng nói nhảm, đừng hù mẹ nha?"

Kỳ Phàm Âm đặt tay lên vai tôi: "Lan Điềm, anh họ cô sẽ trở về, nhát d/ao của cô chỉ gi*t ch*t thứ thanh minh vốn không thuộc về cậu ta mà thôi, người anh họ ngốc nghếch kia vẫn còn sống."

Thấy tôi không hiểu, cô tiếp tục kiên nhẫn giải thích: "Yêu tăng muốn dùng rư/ợu trùng trên người ông nội con để thanh tẩy những ô uế hại người hại q/uỷ của ông ta, giăng thiên la địa võng dụ mọi người vào bẫy."

"Từ lúc mọi người dọn vào ngôi nhà này, chính là lúc ông ta thu lưới."

"Cái hố trăm nghìn th* th/ể này nối liền với thế giới oán niệm khác, từng chút một gặm nhấm vận may của gia tộc họ Lan."

"Vận may suy tàn, ông ta mới có cơ hội thừa nước đục thả câu."

Ông nội thở dài nói: "Tất cả hôm nay như một cơn á/c mộng, khiến ông chợt nhớ lại thời trẻ ham rư/ợu mà không đủ tiền m/ua rư/ợu ngon, tự nấu rư/ợu ở nhà, mở quán rư/ợu nhỏ. Mỗi lần rư/ợu ngon ra lò, ông đều vui mừng khôn xiết, ngày ngày nhấm nháp không nỡ say."

"Rồi một hôm nằm mơ thấy một tiên đồng bảo thích uống rư/ợu, xem ông là tri kỷ, hỏi ông có muốn kết bạn cùng người đó không, người sẽ cho ông uống rư/ợu ngon nhất thế gian."

"Hôm sau tỉnh dậy, ông uống ngàn chén không say, quán rư/ợu nhỏ thành xưởng rư/ợu lớn. Chỉ cần ông muốn uống, trong đầu lập tức hiện ra cách nấu và nguyên liệu cần thiết."

"Ông tưởng tổ tiên phù hộ, hóa ra... là do rư/ợu trùng."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm