Âm thai

Chương 7

03/02/2024 10:23

Giữa đêm, mười hai giờ.

Tôi nghe thấy tiếng bố từ phòng khách vọng đến.

Tôi đẩy cánh cửa phòng chứa đồ tạo một khe hở.

Lúc này bố đang ngồi bằng ở phòng, trước đặt một cái bát màu đỏ.

Mẹ dùng bật lửa tóc tôi, nhanh tóc ch/áy tro bụi rơi bát.

Tôi thản nhìn cảnh tượng sau đó thổi một luồng khí về hướng phòng khách.

Mẹ dưng run cầm cập, hỏi bố nuôi:

“Lão Vương, sao hôm nay thế này?”

Lúc nói lời còn cả khói trắng.

Bố cũng nhưng ông vẫn cố “Bớt nói nhảm lại! Mau chuyện quan đi!”

Tôi nhìn với ánh mắt u ám.

Tôi đi không ít hơi á/c ý từ người họ, chỉ gian ngắn, năng lực cũng mạnh lên nhiều.

Mẹ không trì hoãn, lấy một tấm bùa màu vàng.

cắn đầu ngón mình, nặn tươi để viết lên lá bùa những hiệu khó hiểu, sau đó lá bùa vàng ấy đi.

Cuối cùng, bố đổ thêm nước sạch bát.

Hai người nâng cái bát ấy lên, mỗi người uống một ngụm to.

Tôi lặng lẽ nhếch mép cười nhạo.

Đây là đồ vật người ch*t.

Ngay sau đó, trừng mắt thật to.

ôm lấy họng, ớ: “A…a…a…”

Bố chỉ họng nuôi, vẻ vô cùng k/inh h/oàng:

“Bà xã, họng em dường như gì đó đang đậy kìa!”

Mẹ chợt ọe một tiếng.

Vô số những con nhỏ màu trắng từ phụt ngoài.

Những con bò lúc nhúc sàn, để những nhờn dính nhớp nháp.

Mẹ mũi trắng bệch, hoảng hốt hét lớn: “Sao em quái q/uỷ này!”

Bố hoảng lo/ạn đi ch*t bò dưới đất.

Rất nhanh chúng bị bố ch*t, để loang lổ những vết đầy đất.

Những vết cứ chảy ra, cuối cùng dần dần hình nên dáng vẻ một khuôn con người.

Bố tập nhìn vào, sau đó cả người ông chợt cứng đờ lại.

Bởi vì đây là khuôn bé gái mà hai vợ từng hại ch*t!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm