Xuyên Thành Pháo Hôi Liều Ăn Nhiều

Chương 5 + 6

04/12/2024 13:49

5

Tôi mang theo “hạt nhỏ” mất.

Trước thích trẻ con.

Nhưng tiếc, cả tay đàn ông còn chưa chạm, việc có trở thành giấc mơ xa vời.

Vậy nên, “hạt nhỏ” vui vẻ chấp nhận.

Nhờ vào pháp luật ngày càng hoàn thiện, giờ mẹ đơn có thể giấy khai sinh cho con.

Một sau sinh ra một cưng.

Là một gái, đặt tên Ngọc.

A Ngọc minh, ngoan ngoãn, chỉ có một điểm trông y như khuôn đúc của Kỳ.

Trước học điều dưỡng.

nhỏ giá cả thấp, lại nghề cũ, trở thành y đủ sống hai mẹ con.

Cuộc sống trôi yên bình.

Cho một ngày bệ/nh viện trở nên căng thẳng như đang đối mặt với đại ngay cả viện cuống đi lại.

Y tá thì thầm:

“Có một bệ/nh mới, thế lực cả viện không dám tội.”

“Ai thế ạ?”

Vừa dứt lời, chút đ/âm sầm vào vị bệ/nh đó.

Anh ngồi trên xe lăn, một đám sĩ hộ tống.

Nền bệ/nh viện phản ánh sáng lạnh lẽo.

Nhưng so với ánh sáng còn lạnh hơn chính ánh mắt của ta.

Không khác, chính Kỳ.

6

Tôi lo lắng cúi đầu xuống, đeo khẩu trang buộc tóc hệt các y tá khác.

Chắc sẽ không nhận ra đâu nhỉ?

Tạ Kỳ vẫn bất động, ánh mắt đang dán ch/ặt vào tôi.

Toàn lạnh toát, đang nghĩ cách lách đi thì viện bỗng gọi:

"Mấy cô y tá đây."

Như vớ cọng rơm c/ứu mạng, vội vàng đi.

Cuối cùng thoát khỏi ánh mắt của ta.

Trong phòng việc, đang tụ bàn tán:

"Các cô có không? hôm cả hắc bạch trong tay, sở hữu vô số tài đấy."

"Vậy sao lại cái chỗ nhỏ xíu gì?"

"Nghe tìm người."

"Tìm thế?"

"Kẻ th/ù."

Tôi gi/ật mình căng thẳng, lắng tai nghe.

Đồng thái nói:

"Nghe bảo một phụ nữ, kẻ thuộc phe đối với Tạ, tội với ta. tìm mãi không phải đích ra mặt, dù lật tung tất cả những nơi có phải tìm cô ta!"

Tôi: "……"

Ngủ với xong bỏ trốn, còn để lại mẩu giấy s/ỉ nh/ục chẳng phải chính tội sao?

Tôi kéo khẩu trang lên che hơn.

Câu chuyện đang bàn bỗng rẽ sang hướng khác:

"Thật ra mà đẹp thật."

"Nhưng liệt, lại còn có vấn đề… chỗ không thể qu/an h/ệ không thể có con."

Tôi khựng lại: "Không thể nào…"

"Sao lại không? bệ/nh viện nam khoa đầu Hải, khám, cả bệ/nh viện biết."

Ngưng một chút, lại thêm: "Nghe để chữa bệ/nh nhà họ mời vô số mỹ dụ dỗ ta, vô dụng."

Đồng đầy ẩn ý.

Tôi lặng thinh.

Vậy Ngọc từ đâu mà có?

Vừa nghĩ Ngọc, phát hiện ra điều gì đó.

Cô ấy bỗng túc hỏi:

"Này, Ngọc nhà cô có phải hơi không?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17