Sau khi máy bộ phim Kế Mẫu hợp tác cùng Diệp Minh Hoa, nhận mời Tần đến hòn đảo để “bắt q ả t n g” mẹ và chú của tôi.
Đề xuất tuy hơi trẻ con, nghe thú vị đấy chứ.
Chỉ là may mỉm cười với tôi. Vừa đến bãi biển, nhìn thấy Thiên Thiên ăn mặc mát mẻ, ngồi lên đ ù i ông lão khoảng sáu mươi tuổi, thản nhiên uống ư ợ giao bôi.
Đôi mắt lập tức bị che lại.
Tần Niên nhắc nhở:
- Đừng nhìn thứ d ơ b ẩ n, cẩn thận hỏng mắt đấy!
Tôi tay anh xuống:
- Yên tâm, em chẳng nhìn đâu.
Tô Thiển sau chuyện đó bị bôi đen thể gột sạch, dù sao là nghệ sĩ của công Huy Hoàng. Sau thời gian bị công băng, lại lại, dần các trong những bộ phim mạng nhỏ.
Với những thế thì chẳng ki/ếm bao nhiêu, mà vẫn đang n/ợ công năm triệu, lạ gì khi uống ư ợ giao bôi với mấy ông già.
Giới giải trí là phồn nổi lòng đắm chìm, ai thể c/ứu vớt.
Chúng cuối cùng bắt gặp mẹ và chú ở bờ biển.
Mẹ cười tươi:
- Viên Viên à, lặn lắm đấy, con để Niên Niên dạy bố mẹ đi trước đây!
Cha dượng tiếp lời:
- A nhớ bảo vệ em gái nhé.
- Biết rồi, thật là dòng!
Những rặng san hô ở vùng nước rực rỡ và sắc ánh sáng chiếu khiến khung trở huyền ảo và mộng mị.
Giữa rặng san hô, phát hiện ra chiếc hộp nhung nhỏ, nhặt lên và mở ra, bên trong là chiếc nhẫn.
Trong hộp còn tấm ép nhựa.
- Em h ứ n g t h ú s i n h con cùng anh và tiếp quản công của ông không?
!!!
Tôi i n h n g ạ c sang nhìn Tần Niên.
Anh gật đầu.
Không hổ danh là q á i i ệ ai dạy anh như thế chứ?