Chim Hoàng Yến Của Hắn

Chương 5

15/04/2025 14:58

Máy vừa hạ cánh, đi.

Đang đẩy vali định rời đi thì bị ai gi/ật phắt.

"Đi Anh đưa em."

Trời se lạnh, khoác áo choàng đen bên trong là vest đen. Ánh hắn từ xuống tôi, lùng như băng.

Tôi gi/ật vali: "Không phiền ngài đâu."

Nói xoay người nhanh ra phía cổng đôi gót. Tính vốn kiêu ngạo, chắc chắn không đuổi làm trò thô thiển.

"Dù chia tay, nhưng em đến địa bàn của anh, ít nhất anh cũng chiếu cố."

Một cơn gió thoảng qua, vali khỏi tôi.

Tôi ngơ cổ đang bị nắm ch/ặt: "Lộ Kính! Chúng ta hết qu/an h/ệ rồi!"

Hắn không đáp, thẳng thừng đẩy vào xe.

"Lộ..."

"Chào em Hừ~"

Lời kịp thốt bị cười chặn ngang. Người ngồi vô lăng chính là Hứa Yến - bạn của Kính.

"Sao là mày?" mày.

"Một không gặp dài tựa ba thu, gần chục năm rồi còn Đương đích đón cậu chứ."

Lộ hắn một cái, quay sang hỏi tôi: đâu?"

"Em..."

"Chưa khách à? Vậy anh đi."

"Lộ Kính!" răn.

"Ồ, em Hừ rạ/ch ròi với cậu rồi đừng có vô duyên chứ."

"Vậy đến anh tặng em năm đó?"

Hứa Yến vừa lái xe vừa phía sau.

"Khách Hoa Đô!" vội nói, "Cho xuống là được."

Năm khi chia tay, hào phóng tặng nhà. Nhưng đóng bảo hiểm xã hội, đương không sang tên. Hắn im đưa chùm chìa khóa, mười năm nay thậm chí chẳng biết lạc nào.

Xe dừng trước khách sạn, Hứa Yến sáo: "Em Hừ đến Kinh Thành vài hôm hò đi? Để giải cho Lộ..."

"Không cần, mai đi rồi." ngắt lời hắn, kéo vali xuống "Cảm ơn đưa đón, tạm biệt."

"Chà chà chà, lùng quá đấy."

Tiếng Hứa Yến văng vẳng sau khiến suýt vấp chân. Bước vào sảnh check-in, thấy xe vẫn đậu nguyên chỗ cũ.

Lộ đứng tựa xe, ngón khẽ gõ điếu ch/áy dở. Thấy ánh tôi, hắn vội quay đi.

Chắc đang chờ ai chứ gì?

Giờ hắn cũng hút rồi sao?

Ngày trước mùi thơm phức, giờ chắc thành gã đàn ông hám mất rồi.

Tôi bĩu môi, trong dâng lên cảm giác chán gh/ét.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm