Bí mật không thể nói ra

Chương 20

08/04/2025 13:43

Bản dịch:

Tôi bật cười, nụ cười lạnh lẽo đầy kh/inh miệt giấu giếm.

Trưởng thôn trừng mắt như muốn đóng băng:

"Có gì cười?"

Tôi: "Tôi cười ng/u xuẩn. Thân sắp ch*t rồi còn mải đe dọa khác? tưởng mình được đây nhờ Lưu Thần Quang báo tin? Không đâu. xuất đây *tôi* muốn thế thôi."

Trưởng thôn mặt đờ ra như tượng:

"Con ranh sắp ch*t còn trò dọa?"

Tôi nhếch mép: "Ồ thật

Ngay lúc ấy, báo động gấp rút lên khắp làng.

Nghe tiếng chuông, mặt thôn sắc. Lưu Thần Quang bên cạnh mồ hôi lạnh túa ra, lẩm bẩm:

"Không thể nào... Làm cảnh sát nhanh thế? Cô mới họ phút trước mà!"

Tôi cười khẩy: "Ai bảo báo cảnh sát sáng nay? Tối qua đã thoại anh để báo rồi."

Lưu Thần Quang mình: "Vậy tại cô còn tìm tôi, tự lao vào chỗ nguy hiểm?"

Tôi liếc giọng đầy mỉa mai: "Nếu đến, mời được ấy đây chứ?"

Quay sang chậm rãi buông lời:

"Tôi đoán công kích n/ổ mìn mỏ... luôn nằm trong tay phải không?"

Vừa nghe xong, mặt thôn tái mét:

"M...Mày tính toán cả tao?!"

Hắn lên với Lưu Thần "Gi*t nó! Gi*t ngay con đĩ này đi!"

Hét xong, hắn dẫn đám dân làng chạy mỏ. theo, giọng đượm vẻ thương hại: "Muộn rồi. Dù gì cũng kịp đâu."

Đội họ Tần đã điều lực lượng đặc từ tỉnh đến, phong toàn bộ làng. Đường ra mỏ đã bị chặn - thôn đừng hòng chạm công kích n/ổ.

Lưu Thần Quang tỉnh ngộ, giọng run bần bật:

"Ra cố ý... Cô cố tình để thoại góc cho phát hiện, dụ thôn đây?!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Giả vờ là trai thẳng

Chương 17
Tôi và Lâm Nghênh là anh em thân thiết suốt 20 năm trời. Tôi đã chứng kiến cậu ấy từ một thằng nhóc tè dầm, chỉ biết níu lấy chân tôi mà khóc nhè, lớn lên thành một tên hoa tâm trăng gió. Tên khốn đó chẳng phân biệt nam nữ, tình nhân đổi như thay áo mỗi tháng. Chỉ cần cặp mắt đào hoa kia khẽ cong lên một chút, đám người tình vừa bị đá cũng lập tức nguôi giận, như thú cưng bị chủ vứt bỏ, cụp đuôi bỏ đi. Lâm Nghênh không có trái tim, điển hình của kiểu người né tránh tình cảm, hễ tình cảm quá mức là cậu ấy lại thấy phản cảm. Vì vậy, tôi sẽ không để cậu ấy biết...Tôi thích cậu ấy. Dù sao tôi vẫn luôn giỏi che giấu, cũng chẳng muốn đánh mất thân phận bạn thân suốt 20 năm nay. Cho đến một ngày, tên khốn ấy mắt say lờ đờ, cứng đầu chen vào lồng ngực tôi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy tủi thân lên, chất vấn tôi: “Tại sao cậu lại là trai thẳng chứ?”
146.6 K
2 Da Qúy Phi Chương 22
3 Ca Nhược Chương 9
5 Thần Hộ Mệnh Chương 35
7 Cố Chấp Chương 25
8 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
11 Khuyết Điểm Chương 28
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm