Không ngờ, giây tiếp theo, người đàn ông giơ tay lên, đột nhiên gắn cái đang trên tay cổ.
Rồi cúi sát xuống gần tôi, hình lạnh lùng quyến rũ mất, nói vang lên như trách móc:
"Anh lùn? Anh đúng chuẩn 1m86 đấy, em kỹ xem?"
Thời này, cả quái vật để ý cao nhỉ!
"Ninh Niệm, anh khuyên em rõ."
Hắn đột ngột gọi tên tôi, điệu mê khiến tôi đ/ập "thình thịch".
Tôi nắm cà vạt, kéo sát người mình, nhỏ thì thầm:
"Không rõ, gần thêm nữa đi."
Nhìn khuôn điển trai to trước mắt, tôi thầm nghĩ:
May quá, cái kinh dị này chỉ tính điểm kinh hãi, đo nhịp tim.
Không thì tôi chắc.
Thấy im lặng lâu, sợ gi/ận, tôi vội dùng ánh mắt lấp lánh hắn, gật đầu:
"Woa! Anh 1m86, em 1m66, đúng chuẩn couple cao đáng yêu, chúng mình sinh ra là để nhau á!"
Người đàn ông mặc vest đỏ mặt, chuẩn bị miệng.
Ngay đó, bé yêu mặc váy nhuốm m/áu vừa ráp xong liền lao tới, đ/á văng dính lên trần nhà.
Rồi bé ngước mắt long lanh tôi, áp má tôi:
"Mẹ ơi, Tư Tư đói, cơm cơm."
Ai chịu chứ!
Tôi lập tức lục lạnh lấy nguyên liệu, tít bếp nấu đồ tiểu công chúa... và cả ông chồng m/a.
Không phải n/ổ đâu, liếm sạch cả tô.
Khi tôi tắm, nghe được cuộc đối thoại "phụ từ hiếu":
"Tư Tư, giữ cô ấy được, nấu khá đấy."
"Nhưng mai người kia về, biết chúng đồ họ nấu sẽ đi/ên mất."
"Đấy gọi là đồ ăn? Họ dám thắc mắc, gi*t trước."
"Vâng, chừng cho."
Tắm xong, tôi tự giác chiếm phòng chính, ra khỏi quan sát bóng đen ngồi bất động trên sofa.
Dịu tỏ ra đảm đang:
"Anh ơi, hay anh đi tắm, em giúp anh trong bếp nhanh nhé?"
Bình livestream: “Đề q/uỷ quái gì thế này?”