An manh

Chương 2

31/10/2024 10:36

2

Nghe nói Yến Chiêu rất yêu tôi, Chu Tiếu phục, bĩu môi, l ư m tôi.

Cô ta mang tôi tách trà, nhẹ nhàng hỏi: Manh Manh, sao sếp chờ thế nhỉ?"

"Lạ thật đấy, trước kia mỗi lần em đến ấy, dù ấy bận đến đâu cũng sẽ gặp em ấy nói em là nhất."

"Em tưởng rằng ấy cũng đến những khác thế..."

Cô ta cong mắt nở nụ ngọt ngào, trông rất giống tôi lúc trẻ.

Tôi nghĩ lại, Yến Chiêu đối với Chu Tiếu giống với những khác.

Anh số nhân, coi họ là công cụ t r ê t ứ c tôi, mỗi tối đều dẫn những khác nhau về nhà, hết lần đến lần khác thử thách phản ứng của tôi.

Thẩm Yến Chiêu chưa bao giờ vướng bận với họ, khi hai ngày, khi mười ngày nửa rất nhanh chán.

Chỉ Chu Tiếu, Yến Chiêu mới giữ ta ở ngoài, cùng ta ăn uống, đi dạo phố, xem phim.

Họ giống cặp đôi bình thường và hạnh Yến Chiêu ta tiền, ta yêu.

Tôi nhìn Chu Tiếu, mỉm cười, dàng hỏi ta: "Em thế, sao Yến Chiêu em làm thứ ba nhỉ?"

"Em nên khuyên ấy nhanh chóng ly hôn với chị, rồi cưới em về nhà."

Chu Tiếu đột nhiên biến sắc, i ậ n d ữ, hạ giọng m/ắng tôi: được yêu mới là thứ ba, mới là dư thừa!"

"Chị vào việc gặp trước tôi vài năm nhưng bây giờ già x/ấu, lấy gì với tôi..."

Đồng nghiệp của ta lẽ sợ tôi t ứ c i ậ vội vã kéo tay ta, định kéo ta ra.

Thực tôi sao cả.

Tôi tự dặn mình từ lâu, sẽ Yến Chiêu t ứ c i ậ cũng Yến Chiêu đ a l ò n g.

Càng giành với những khác.

Anh xứng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm