Mua Bán Đẫm Máu

Chương 11

27/08/2024 18:00

Tôi bức ảnh mình trên những ngón cầm thoại r/un r/ẩy.

Bước chân leo cầu thang vội vàng tới mức mấy lần suýt thì trượt ngã.

Tôi hốt hoảng chạy phía căn hộ, khi bên căn nhà quen thuộc, cuối cùng tới mới chút cảm an toàn.

Nhưng lúc này, lại tiếng thở h/ển khe khẽ phát tủ áo.

Bỗng chốc, toàn thân cứng đờ, đến hít thở cũng không kìm được ngừng lại.

Tôi tìm được d/ao gọt hoa trên bàn ăn phòng bếp, bước từng bước lại gần tủ áo.

Khoảnh khắc mở tủ sao bóng người lao tủ, đ/è ch/ặt dưới đất.

Lưỡi d/ao lạnh vạch rá/ch dái tai tôi.

Có chất dịch ấm nóng chảy ngoài, cảm đ/au nhói tỏa khắp cơ thể.

Tôi hét lên hoảng lo/ạn: “Dương Việt?”

Động tác dừng lại giây lát, như thể đang quan sát gì đó.

“Mày biết tao à?” Giọng nói khàn rất chói tai.

Cổ họng như được nhét đầy sỏi, âm thanh phát đến cùng cực.

Tôi nói: “Tôi biết anh, nhưng biết không?”

Dương cười: khốn, chính mày, chính b/án những tấm ảnh em tao.”

Nhìn d/ao ngày càng áp sát lại gần, hét lên: “Đúng vậy! cố tình b/áo th/ù em đó.”

Những gì nói khiến sững sờ, nhân lúc mất trung, toàn bộ lực đ/âm d/ao gọt hoa đùi ta.

Anh đ/au đớn tóm lấy tôi, hung hăng hất thật mạnh sang bên.

Cơn đ/au đớn tưởng tượng không hề lạnh tôi: khốn.”

Sau đó, nghiêng công: “Nếu Linh ch*t rồi, thì cùng lắm tao cũng ch*t cùng nhau thôi.”

Nói tóm lấy áo tôi, chạy phía công.

Như thể muốn lôi nhảy tầng 18 xuống, ch*t ch*t cùng nhau.

Tôi chằm Việt.

Vào khoảnh khắc chốt, đầu còn chưa tải kịp, thì động tác ở thực hiện trước bước.

Tôi đẩy thật mạnh, trọng tâm không vững đ/âm cửa kính, tấm cửa kính bỗng chốc vỡ tan.

Cảm nhận sự lạnh không khí phả người, ngã xuống dưới, biết mọi thứ sắp kết thúc rồi.

Con ngươi sửng sốt chiếu hình ảnh tôi.

Tôi mỉm nói hai chữ:

“Là tôi.”

Quản trị viên nhóm chat m/ua b/án cái ch*t…. tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm