Người đàn ông bỗng dưng bước khỏi chiếc ghế, cầm lấy cây bút, đầu viết lên giấy nháp, công thức dày đặc ra.
Từ ngày đó, lao mình vào nghiên đại đầy bí ẩn.
"Hãy cho con khỉ chiếc máy đ/á/nh chữ hạn gian, cùng, gõ ra Hamlet."
Con vốn cấu tạo các tử, các tử thì ngừng chuyển động.
Đây chính Định lý tái diễn Poincaré, trong hệ thống khép mọi hạt sau gian cực kỳ đều trở thái ban đầu. Dù gian này vượt trí tưởng tượng con người, nhưng điều chắc chắn ra.
Nếu thể quay khứ.
Thì vẫn cách, em.
Trong quãng đời lại, ngừng nghiên cách phá vỡ gian chiều kích, tìm cách sự sống.
Mọi xung quanh đều đầy công thức. suy nghĩ, suy nghĩ ngừng.
May mắn thay, khi máy toán gian chỉ năm, chọn vào nhóm đầu bảo quản bằng phương pháp đông lạnh.
Anh đóng băng, dự kiến đông sau năm.
276 năm.
Đó ngủ dài. Trong mơ, dường như mơ về điều kỳ lạ. Cô gái trong mơ vẫn mỉm cười với anh. Kỳ lạ thay, nỗi nhớ phai nhạt, sâu hơn.
567 sau, đông.
Chiến tranh gian đông thêm 300 năm.
Thực tế, vẫn may dậy thành công chưa đến 1/70.
Anh tập tễnh đứng dậy mảnh đất úa.
Có đưa cho máy trợ thở, nhìn vào Trái Đất xám xịt.
Trái Đất hoàn toàn khác biệt với ký ức anh. Đây quả vụ n/ổ hạt nhân.
Động hành tinh này tuyệt đến 80%, hầu hết các khu vực thích hợp con sinh sống.
Thực tế, lượng con giảm mạnh.
Khi con chưa kịp thích nghi với trường nghiệt, trí tuệ nhân tạo trỗi dậy.
Những máy nhân tạo do con tạo ra đầu ý thức tự chủ.
Chúng tuyên bố mình mới, rồi tuyên chiến với nhân loại.
Cú đ/á/nh bất ngờ này nhân kịp trở tay.
Ngay cả "người cổ đại" như Lương Hạc Nghiệp cũng ra làm tổng chỉ huy.
Tin vui khoa học thuật triển nhanh chóng thể giúp sự sống.
Tin con chẳng thể chống nổi trước máy việt mình tạo ra.
Tiếng sú/ng n/ổ trong phòng Bộ chỉ huy quân đội loài vang lên, đ/á/nh dấu sự thúc nhân cùng trong trụ.
Còn Lương Hạc Nghiệp thì sao?
Đối với anh, sót mục nhất.
Cách nào – giữ lấy thân hay hòa mình vào gian mạng – cũng chẳng trọng.
Trước khi cơ thể ý thức chuyển vào ổ cứng.
Điều nghĩa là, dưới đoạn liệu.
Hai nghìn sau thất bại cùng quân đội loài người.
Mặt Trời phình to nhanh chóng, nuốt chửng quê hương anh.
Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình tận mắt chứng kiến quả cầu lửa biến thành bộ tại.
Chứng kiến lý về sự tàn nhiệt thực hiện.
Thế nhưng, chẳng bao lâu sau, "toàn năng" liệu này cũng th/ù.
Đó hình thành "tinh vân", hay thể gọi chúng bản thể gọi "Dây chúng khai chiến.
Chiến tranh diễn ra ở cùng chiều gian.
Những va chạm giữa các hạt, tiếng thở hổ/n h/ển các hành phải qua cảm con người, hàng thông tin truyền tải trong giây.
Trận chiến biết ai thắng ai thua. Đó đầu tiếp xúc với sinh mệnh ở chiều gian hơn.
Anh hiểu, cảm nhận được, nhưng biết tất cả.
Sinh mệnh nói với nếu muốn tiếp tục sống, phải trở thành "Người Sát".
Người cuộc hạn sát giới này.
Đồng thời, thể can thiệp vào bất kỳ sự nào giới thể ăn, thể thể nghỉ ngơi.
Anh táo bao giờ ch*t.
"Tôi thể bao lâu?"
"Về mặt lý mãi mãi."
Anh đồng ý.