Mặc Lê

Chương 5

13/06/2025 12:13

Mấy ngày tiếp theo, ba con m/a trong nhà đều khá ngoan ngoãn.

Tôi cũng tìm hiểu sơ qua về bộ ba này.

Đại ca Hồng Hồng—nữ q/uỷ thắt cổ trong phòng

ngủ.

Nhị ca Tiểu Khê—thủy q/uỷ ch*t đuối trong bồn tắm.

Út Uông Tài—m/a chó hoang ch*t đói ngoài sân.

Cũng ổn đấy.

Đêm đó.

Sau khi dọn dẹp xong xuôi, tôi mở máy tính đóng watermark lên mấy bức vẽ gần đây rồi đăng lên mạng.

Bình luận và tin nhắn riêng lập tức sôi sục.

???

[Cô Tô Lê đã quay lại! Tưởng cô mất tích rồi!]

[Huhu cơm của đại thái quá ngon! Em xực tiếp đây!]

[Tối nay q/uỷ môn quan mở toang, cô cẩn thận đấy.]

[Còn nữa không ạ? Còn không ạ?# icon lắc túi]

[Chị Tô Lê ơi, em muốn đặt vẽ…]

[Có 'đại nhân vật' để ý chị rồi.]

[Chị check hộ em thanh toán cuối…]

Tôi lướt lại phần tin nhắn.

Avatar thầy bói lác đ/á/c vài dòng, nhưng đã

chuyển sang chế độ offline.

Nhìn ra cửa sổ đêm đen gió lộng, tôi chợt nhận ra xung quanh yên tĩnh khác thường.

Hơi lạnh cũng buốt hơn mọi đêm.

Ngay lúc ấy.

Cánh cửa phòng sau lưng kẽo kẹt mở, luồng khí âm lướt qua gáy.

Cùng tiếng cười trầm ấm đầy khiêu khích:

"Nghe nói dương khí của cô rất thịnh?"

Chưa kịp quay đầu, cơ thể đã bị lực vô hình nhấc bổng.

Eo bị vòng tay lạnh toát siết ch/ặt, bộ ng/ực lạnh giá nhưng nở nang ép sát vào lưng tôi.

Ngẩng mặt lên, bắt gặp ánh mắt tà mị từ khuôn mặt điển trai đang cười q/uỷ dị.

Hơi thở băng giá phả vào mặt, anh ấy rung vai cười khẽ.

Ngón tay thon dài với móng nhọn x/é đ/ứt sợi chỉ cúc áo.

"Mềm mại và ấm áp thật."

"Có vẻ... rất ngon lành…"

Tôi mặt lạnh nhìn anh:

"Mày là ai?"

Dáng người cỡ 1m9, tóc đen c/ắt ngắn, da trắng bệch, quần dài đen, trần trùng trục khoe cơ bụng 8 múi với cơ ng/ực cuồn cuộn.

Trong bản hướng dẫn làm m/a không có dạng này.

Bị tôi chất vấn, con m/a kia khẽ ngừng.

Môi cong lên đầy thách thức:

"Đoán xem?"

Đoán cái đ** b***.

Đồ thích đố chữ.

Đúng lúc đó, ba cái đầu lấp ló ngoài cửa.

Dường như đang dùng ánh mắt nhằm cổ vũ ngầm cho con m/a mới.

Uông Tài không nhịn được hậm hực sủa khẽ.

May mà tôi hiểu tiếng chó:

"Tốt quá woof! Lão Q/uỷ Vương đã đ/è được

con người đó rồi woof!"

"Này thì cho mày dám láu cá woof! Lão Q/uỷ Vương nhà ta không phải loại ăn chay đâu woof!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Trọng sinh xong, tôi đá ngược kim chủ của mình

Chương 13
Đời trước, tôi là đứa con giả bị đuổi ra khỏi nhà, chỉ có thể dựa vào sự bao nuôi của một vị đại lão mà sống lay lắt. Đại lão bị khiếm thính, phải đeo máy trợ thính. Mỗi lần lên giường, anh đều gỡ máy trợ thính xuống, hoàn toàn mặc kệ tôi, nhìn chằm chằm tôi với gương mặt đầy nước mắt. Anh nắm lấy tay tôi, đặt lên tai mình, ra hiệu rằng anh không nghe thấy gì cả. Đến khi đại lão chết, chiếc máy trợ thính dính máu bị văng ra ngoài. Khoảnh khắc cuối cùng, tôi nói: "Em yêu anh." Anh yếu ớt mỉm cười, nói với tôi rằng anh… Biết đọc khẩu hình. Mở mắt ra lần nữa, tôi quay lại thời điểm anh vẫn còn là một đứa con riêng bị người đời chèn ép, chịu đủ mọi đau khổ.
407
6 Luôn Nhớ Cam Chương 7
11 Mộng Ảo Ảnh Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm